Cách khá xa, hai người mới liếc nhìn nhau.
“Vừa rồi Lỗ Vương nói, đó không phải con hắn…… Bạch Chi Ngôn không phải con của ông ta?” Cố Vân Đông nghĩ không ra, nếu thật sự như vậy, vậy Bạch Chi Ngôn là con trai của ai?
Không phải con trai mình, tại sao ông ta lại che chở như vậy?
Thiệu Thanh Viễn lắc đầu: “Dù sao cũng là dưới tình thế cấp bách, Lỗ Vương buột miệng thốt ra hay là cố ý lừa gạt, chúng ta vẫn chưa quá rõ ràng. Nếu Bạch Chi Ngôn thật sự không phải con của ông ta, chỉ có thể điều tra lại. Chờ khi Tuân tri phủ bị áp giải vào kinh thành, có lẽ sẽ có được chân tướng mọi chuyện từ miệng ông ta.”
Cũng chỉ có thể như vậy.
Cố Vân Đông thầm thở dài, cùng Thiệu Thanh Viễn ra ngoài thiên lao.
Ai ngờ lúc sắp ra khỏi phòng giam, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói kinh ngạc xen lẫn vui mừng: “Thanh Viễn, là Thanh Viễn sao?”
Thiệu Thanh Viễn dừng bước, cười châm chọc, xoay đầu, đối mặt với phạm nhân trong một căn phòng giam.
“Thanh Viễn, thật sự là ngươi, mau cứu ta ra ngoài, ta bị oan, ta không hại người.” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play