Lỗ Vương phi cười nhạt một tiếng: “Cảm ơn ta? Nói cảm ơn bằng miệng, cũng thật có thành ý.”
Cố Vân Đông hơi đăm chiêu gật đầu, suy nghĩ một chút nói: “Bà nói có lý, nói lời cảm ơn ngoài miệng với bà cũng không có ý nghĩa gì. Vậy bà nói đi, bà muốn ta tạ ơn bà như thế nào? Nể tình thời gian của bà không còn nhiều, chỉ cần ta có thể làm được, ta sẽ tận lực giúp bà.”
“Quận chúa nói cũng thật mạnh miệng, ta là tử tù, bị nhốt tận trong cùng thiên lao, ngay cả người nói chuyện cũng không có, ngươi có thể giúp ta cái gì?” Lỗ Vương phi không có hứng thú, lui về sau hai bước, ngồi trở lại giường. Nhận được tin tức mình muốn, bà ta cũng không muốn nói chuyện với Cố Vân Đông nữa. 
Nhưng Cố Vân Đông lại rất thành khẩn: “Dù sao ta cũng vừa lập một công, nguyện vọng cuối cùng trước khi bà chết, nói không chừng ta thật sự có thể giúp được.”
Lỗ Vương phi ngẩn người, nhìn về phía cô, bắt gặp ánh mắt tràn đầy tự tin của cô, trên mặt đột nhiên có thêm một tia ác ý: “Được, nếu ngươi muốn giúp ta, vậy ngươi giúp ta gặp mặt Lỗ Vương một lần, ngươi có thể làm được sao? Có thể sao? Có thể không?!”
Cố Vân Đông nhíu mày, vẻ mặt nghẹn lại. Nhưng mà nhìn thấy ánh mắt khiêu khích của Lỗ Vương phi, cô chợt nâng cằm: “Ta thử xem.”
Cô nói xong, xoay người rời đi.
Lỗ Vương phi cười nhạo một tiếng, nhắm mắt lại ngủ.
Cũng không biết qua bao lâu, Cố Vân Đông trở lại cửa phòng giam, giọng nói có chút nhảy nhót: “Được rồi, Hoàng Thượng đã đáp ứng cho các ngươi gặp mặt một lần.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play