Lúc Cố Vân Đông đi ra từ thiên lao, trời đã tối sầm lại.
Thiệu Thanh Viễn không biết đã tới đây khi nào, lúc này đang chờ ở bên ngoài, dựa vào xe ngựa, nhắm mắt dưỡng thần.
Nghe thấy tiếng động, hắn vội vàng mở mắt ra, sau khi nhìn thấy người thì nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa.
“Hỏi xong rồi?”
Cố Vân Đông gật đầu, được hắn đỡ lên xe ngựa.
Sau khi bọn họ đi không lâu, trong chỗ tối cũng có một bóng dáng rời khỏi thiên lao, đi thẳng đến hoàng cung.
Hoàng đế vẫn chưa nghỉ ngơi, nhìn thấy ám vệ trở về, lập tức vực dậy tinh thần, ngồi dậy: “Như thế nào rồi?”
“Lỗ Vương phi đã khai.” Nhưng lời khai báo rất lộn xộn, gần như là nghĩ đến cái gì thì nói cái đó, nói một hồi lại đổi ý. Cho dù trí nhớ của ám vệ không kém, cũng không thể nào kể lại toàn bộ câu chuyện, một chữ cũng không sai.
Hắn chỉ có thể nói những manh mối mà hắn nhớ kỹ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT