Lỗ Vương phi hô hấp chậm lại: “Ngươi nói cái gì?”
“Bà cho rằng Lỗ Vương chỉ đưa Sở Bảo Nghiên đi sao, thật sự ngây thơ. Sở Bảo Nghiên rời đi vào ngày Giản gia bị cháy đúng không? Lúc rời đi có phải rất chật vật hay không? Nhưng bà có biết, hai mẹ con trong biệt trang kia rời đi từ khi nào, hơn nữa rời đi dưới tình huống thế nào hay không? Biệt trang lúc ấy bị Hoàng Thượng và Tần phủ theo dõi, Tần phủ không nói, bà cũng biết ám vệ của Hoàng Thượng lợi hại thế nào rồi chứ, nhưng dưới tình hình như vậy, mẹ con bọn hắn vẫn an toàn thoát đi, có thể thấy được, Lỗ Vương đã an bài cho bọn hắn bao nhiêu người, bao nhiêu đường lui.”
Lỗ Vương phi nắm chặt tay, trong đầu bắt đầu không ngừng hiện lên bộ dạng con trai nhà mình rời đi ngày ấy.
Lúc con trai bà ta rời đi, vì lý do thời gian mà bên cạnh không có lấy một người, hắn còn phải giả trang thành gã sai vặt để rời đi, trên người cũng không mang bao nhiêu bạc.
Cố Vân Đông không ngừng cố gắng: “Nữ nhân kia bình an rời đi, bên cạnh con trai còn rất nhiều người bảo vệ. Còn bà thì sao? Con trai bà rời đi, nhưng đi đến nơi nào, bà có biết không? Còn bà, chìm sâu trong phòng giam này, chịu chung hoạn nạn với Lỗ Vương, thật sự rất vĩ đại, đúng không?”
Lỗ Vương phi nhìn chằm chằm cô: “Ngươi cho rằng, ngươi bịa ra một người, ta sẽ tin tưởng ngươi sao?”
“Có tin hay không, đương nhiên phải xem chính bà.” Cố Vân Đông mỉm cười, đứng dậy: “Mấy năm nay, biểu hiện Lỗ Vương như thế nào, ta tin người bên gối như bà là hiểu rõ nhất. Nghe nói bên cạnh Lỗ Vương có một tâm phúc là cao thủ, đáng tiếc hắn đã chạy thoát, bà nói xem, hắn không ở bên cạnh Lỗ Vương bảo hộ ông ta cho tốt, vào thời điểm mấu chốt lại đi nơi nào? Cũng không đến mức đi cống hiến sức lực cho Sở Bảo Nghiên chứ? Ta nghe nói sau khi bà vào thiên lao, cái gì cũng không nói, có phải bà cho rằng làm như vậy sẽ bảo vệ được Sở Bảo Nghiên không? Sao ta lại cảm thấy bà đang bảo hai mẹ con kia chứ?”
Cô nói xong, cũng không nhìn Lỗ Vương phi, xoay người muốn đi.
“Chờ, chờ một chút.” Lỗ Vương phi đột nhiên gọi cô lại, cũng không biết có phải câu nói cuối cùng của Cố Vân Đông kích thích bà ta hay không, hai mắt Lỗ Vương phi đỏ ngầu, đầu ngón tay trở nên trắng bệch: “Ngươi, ngươi có chứng cứ hay không? Nếu ngươi có chứng cứ thì lấy ra đây, lấy ra!!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT