"Đây là binh khí mà bọn Lỗ vương an bài, quả nhiên rất nhiều nha, đã chất đầy." Cố Vân Đông chậc chậc hai tiếng, sau đó phát hiện Thiệu Thanh Viễn không có động tĩnh gì, nhất thời sửng sốt.
Cô quay đầu, đối diện với đôi mắt hơi khiếp sợ kia.
“Phu quân?”
Thiệu Thanh Viễn lại đột nhiên nắm lấy tay cô, lực đạo có chút lớn, Cố Vân Đông cảm thấy có chút đau.
"Chàng, chàng làm sao vậy?" Bị dọa sợ sao? Cô còn tưởng rằng mấy lần trước ở trước mặt huynh ấy thu đồ, huynh ấy đã có chuẩn bị tâm lý.
Thiệu Thanh Viễn khẽ mím môi một chút, cổ họng có chút khô khốc mở miệng: "Lần đầu tiên ta nhìn thấy, có chút rung động.”
Nói là nói như vậy, nhưng giữa hai hàng lông mày hắn lại lộ ra bất an. Hắn sợ, sợ bản lĩnh như Cố Vân Đông không thuộc về nhân gian, nàng cũng không thuộc về thế gian này, giống như tùy thời đều có thể biến mất.
Thiệu Thanh Viễn vừa nghĩ đến khả năng này, lại có loại cảm giác thở không ra hơi.
Trước kia hắn cũng từng lo lắng, nhưng hắn sợ nói ra sẽ mang đến áp lực cho nàng, làm cho Vân Đông cũng bất an theo, cho nên chỉ có thể ngăn chặn loại ý nghĩ nguy hiểm này.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play