"Hoàng thượng, có người nói chúng thần tàng trữ binh khí, làm sao có thể? Thần cùng phu quân đều là người tính tình thành thật nhất, Hoàng Thượng cũng biết đó, cho tới bây giờ chúng thần đều không xen vào chuyện trong triều đình, chỉ an phận làm việc buôn bán của mình. Phải nộp thuế thì một phần cũng không bớt mà luôn nộp toàn bộ, bạc kiếm được còn lấy ra một phần làm việc thiện, so với những thương nhân không có lương tâm kia thì tốt hơn nhiều lắm.”
Cố Vân Đông nói xong, càng thêm ủy khuất: "Đã như vậy, còn có người muốn oan uổng chúng thần làm ra chuyện đại nghịch bất đạo. Thần chỉ muốn hỏi, bây giờ mọi người sống với nhau khó khăn như vậy sao? Muốn yên phận làm ăn cũng không thể? Chẳng lẽ nhất định phải ép thần trở về làm ruộng sao? Thần thật sự quá khổ mà, thần thừa nhận mình một người từ nông thôn đến, đấu không lại các ngài, người trong kinh thành các ngài quá sâu quá phức tạp quá âm hiểm, thần đi, thần đi là được rồi.”
Khóe miệng Hoàng đế co giật một chút, quay đầu nhìn thoáng qua Dịch Tử Lam.
Lần trước nhìn thấy Cố Vân Đông, hắn còn cảm thấy người này ôn văn lễ độ là một nữ tử có tính cách dễ nói chuyện khó có được, còn ghét bỏ Dịch Tử Lam nói lung tung, cứng rắn nói người ta thành một nữ nhân không dễ chọc.
Hiện tại xem ra, Hoàng đế cảm thấy mình có thể đã oan uổng Dịch Tử Lam, Cố Vân Đông trước mặt... Làm cho hắn có một dự cảm, tiếp theo hắn có thể bị đau đầu.
Không đợi Hoàng Thượng suy nghĩ kỹ, Cố Vân Đông đột nhiên quay đầu nhìn về phía Lỗ vương: "Ta chỉ muốn hỏi Lỗ vương gia một chút, rốt cuộc ta đắc tội ngài ở đâu? Ngài lại đổ oan cho ta như vậy. Ngoại trừ lần này, lần trước ngài còn bày mưu hãm hại phu quân ta, Hoài Âm Hầu phủ, ngài muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta đúng không? Lỗ vương có phải ngài thấy ta được Hoàng Thượng phong làm quận chúa, cảm thấy ta không đủ tư cách hay không? Vậy ngài cứ nói thẳng ah, ta không cần danh hiệu quận chúa là được rồi, sau này ta tận lực khiêm tốn không nổi bật là được rồi phải không? Hoặc là tương lai lại phát hiện ra thứ tốt gì đó, ta đưa cho ngài, để ngài hiếu kính cho Hoàng thượng có được không? Ta đã rất khiêm tốn rồi, ngài có thể bỏ qua cho chúng ta đi được không?”
Lúc đầu Hoàng đế còn nghe say sưa, đến nơi này sắc mặt lập tức thay đổi.
Đúng vậy, lần trước Lỗ vương cũng tính kế Hoài Âm Hầu phủ, lúc ấy lấy tư oán làm lý do chấm dứt.
Nhưng hôm nay lại có xung đột với Cố Vân Thư và Thiệu Thanh Viễn, vậy thật kỳ lạ. Hoàng đế trong nháy mắt đã suy nghĩ rất nhiều, cho dù Tân Minh Các thật sự tàng trữ binh khí, vì sao Lỗ vương đến tố cáo? Hắn có thực sự chỉ đơn giản là tố cáo hay không? Hay là nói hắn chính là muốn đối phó Cố Vân Đông, Thiệu Thanh Viễn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT