Trần chưởng quầy châm chọc cười nhạo một tiếng: “Nếu đại phu y quán nói chúng ta đi rồi, vậy nhất định cũng nên nói cho ngươi biết ông ấy chỉ bị trẹo chân, cũng không có việc gì chứ?”
Mã Bình Xuyên bị nghẹn một chút, thấy Trần chưởng quầy lại muốn đi, vội vàng chắn trước mặt hắn: “Chưởng quầy, ngươi chờ một chút. Vậy ngươi có thể nói cho ta biết lão nhân gia đang ở đâu hay không, ta vẫn không yên tâm, muốn tự mình qua xem một chút. Cứu người phải cứu đến cùng, không thấy người bình an vô sự, ta luôn cảm thấy lo lắng.”
Trần chưởng quầy hoàn toàn không còn kiên nhẫn, hắn hít sâu một hơi, khí thế trong nháy mắt tăng lên không ít
Mã Bình Xuyên không hiểu sao lại có chút chột dạ, lui về phía sau một bước nhỏ.
“Mã Bình Xuyên, Mã tú tài, ta không nói toạc ra là để cho ngươi một chút mặt mũi, tiểu tử ngươi còn đuổi theo không từ bỏ? Ngươi cho rằng chúng ta đều mắt mù, không nhìn ra ngươi đang diễn trò, hay là cho rằng mưu kế của mình lợi hại, đã tới mức không có chút sơ sót nào?”
Mã Bình Xuyên sửng sốt, sắc mặt hơi đổi, nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Chưởng quầy ngươi đang nói cái gì vậy? Mưu kế, diễn trò gì? Ngươi đừng vu khống người tốt, ta là tú tài có công danh.”
“Ngươi là người tốt??” Trần chưởng quầy ha một tiếng, không nhịn được châm chọc nói: “Ba tên côn đồ đánh nhau với ngươi hôm qua đã bị bắt, bọn chúng đã khai ra tất cả, là ngươi cho bọn chúng bạc, để bọn chúng diễn với ngươi như vậy.”
Bị, bị bắt?
Mã Bình Xuyên không dám tin, đôi mắt trừng lớn. Nhưng đối diện với vẻ mặt khinh thường của Trần chưởng quỹ, hắn lập tức hoàn hồn, nhạy bén nói: “Ba tên côn đồ kia khẳng định là cố ý nói như vậy, bọn chúng đánh với ta một trận, sợ bị vấn tội, cho nên đã đổ mọi trách nhiệm lên người ta, ta vô tội.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play