"Vậy các ngươi đưa bạc cho ta, đừng độc chiếm một mình." Liễu Duy trừng mắt, hai tay hung hăng vịn đầu hai đứa trẻ.
Cố Vân Thư lập tức che ngực chỗ đang để ngân phiếu lại, tức giận nói: "Dựa vào gì mà cho huynh chứ, huynh không hề bỏ ra tí sức lực nào, đều là kết quả cố gắng của đệ và biểu ca, huynh muốn lấy một chén canh, mơ đi."
Liễu Duy cười lạnh: "Chỉ với chút sức lực của các ngươi, căn bản không đáng một trăm lượng bạc."
"Ai nói, hiện tại giá trị con người của đệ không giống lúc trước, đệ còn chê ít đây này." Cố Vân Thư ưỡn ngực, tỏ vẻ vô cùng khinh thường.
Liễu Duy chậc chậc vài tiếng: "Đúng vậy, giá trị con người của ngươi hiện tại rất cao, nếu như bị người ta biết ngươi là tú tài. . ." Lúc nói đến hai chữ tú tài, Liễu Duy hạ giọng rất thấp, chỉ có Cố Vân Thư nghe được. "Sau này ngươi không sợ bị nước bọt của người đời làm cho chết đuối sao?"
"Ai bảo hai người kia muốn tính kế với tỷ của đệ? Đại tỷ của đệ nói, đối đãi với loại người này nên vô tình như gió thu cuốn hết lá vàng vậy, phải tiên hạ thủ vi cường. Ta đây là đệ đệ của tỷ ấy, đệ giúp tỷ tỷ hả giận, giúp nàng báo thù không phải là việc nên làm hay sao?" Nói xong, Cố Vân Thư bỗng nhiên nghiêng đầu sang chỗ khác, cắn cắn răng nói tiếp: "Hơn nữa, quan trọng nhất là, chủ ý này do huynh đề ra, huynh đề ra đấy, huynh đề ra đấy."
Biển Nguyên Trí khẳng định nói thêm một câu: "Huynh ra chủ ý đấy!!"
Liễu Duy lập tức sờ mũi của mình, nhỏ giọng nói: "Không phải chủ ý này của ta rất tốt sao?"
Một lớn hai nhỏ vừa nói vừa đi đến một góc hẻo lánh trong sảnh chính, ngồi xuống một bàn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT