"Ngươi biết cái gì? Muội phu ta tuy vô dụng, nhưng ngươi biết hắn và Vĩnh Gia quận chúa thân thiết thế nào không?"
Nhị phu nhân ngẩn người, bà và Thiệu Lan Thuần nhìn nhau một cái.
Bà hạ giọng xuống, nhỏ giọng hỏi nàng: "Vừa rồi, hình như nhị thẩm vừa nghe được tên của Vân Đông."
Thiệu Lan Thuần gật đầu: "Đúng thật là hai người kia vừa nói mấy chữ Vĩnh Gia quận chúa."
Hai người đồng thời nhíu mày: "Lời này của bọn họ là có ý gì? Còn quan ngũ phẩm mà Vân Đông quen thuộc. . ."
Điều này làm cho nhị phu nhân và Triệu Lan Thuần cảm thấy không chắc, đấy là còn chưa kể đến việc Cố Vân Đông quen biết không ít quan ngũ phẩm. Hình như phủ Hoài Âm Hầu, còn có nhà chồng của Thiệu Linh, đều có phẩm hàm không chênh lệch lắm đâu.
Nhị phu nhân vốn định nghe một chút rồi rời đi, lúc này nghe vậy bà lại đứng yên rồi.
Đã nghe được chuyện có liên quan đến Vân Đông, bất luận thế nào bà cũng phải biết rõ ràng mọi chuyện.
Giọng nói bên kia lại vang lên thêm lần nữa: "Nói ra, có Vĩnh Gia quận chúa, ngươi muốn vào Quốc Tử Giám cũng dễ dàng hơn nhiều, tốt xấu gì ngươi cũng là tú tài. Tương lai việc học thành công, thi đậu cử nhân tiến sĩ, về sau cũng có lợi cho bọn họ. Ta chỉ không cam lòng, nha đầu thối Nghiêm Nhã kia lúc trước ở trước mặt ta chỉ có thể xun xoe nịnh nọt, hiện giờ nó bay lên đầu cành làm phượng hoàng rồi, cả cha và mẹ cả đều không quan tâm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT