Cố Vân Đông hơi dừng bước: “Mẹ, làm sao vậy?”
Dương Liễu cẩn thận đọc lại thư, sau đó ngẩng đầu lên, ngơ ngác nói: “Cha con nói, đệ đệ con rời phủ Tuyên Hòa.”
“Cái gì??” Cố Vân Đông kinh ngạc.
Dương Liễu vội vàng đưa lá thư lên trước mặt cô: “Con xem đi, cha con viết, nói sau khi đệ đệ con thi đỗ tú tài đã có ý định ra ngoài du ngoạn, vừa vặn phu tử cũng kiến nghị hắn nên ra ngoài nhiều hơn một chút, dù sao hắn tuổi còn nhỏ, cần tiếp thu nhiều kiến thức.”
Cố Vân Đông nhíu mày, nhìn lướt qua nội dung thư.
Quả thật, hơn nữa không chỉ Cố Vân Thư, còn có Biển Nguyên Trí, hai người cùng nhau xuất phát.
Bởi vì hai đứa tuổi còn nhỏ, cho nên Cố Đại Giang cũng phái người đi theo bên cạnh.
Cố Vân Đông nhìn thoáng qua ngày viết thư, khóe miệng hơi giật giật, thư này đã viết một tháng trước, nhưng tới bây giờ mới đưa đến kinh thành.
Dương Liễu nhìn thấy cũng nhíu mày: “Cha con cũng thật là, chuyện quan trọng như vậy, ông ấy lại không tìm tiêu cục đưa đi, thật sự không đáng tin cậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play