Cố Vân Đông lại giơ ngón tay cái lên với bà ấy: "Ngắt nghỉ rất tốt, vừa vặn biểu đạt đầy đủ cảm xúc của người."
Nhị phu nhân thở ra một hơi: "Thật sao?”
"Đương nhiên, vừa hợp lý."
Nhị phu nhân cười, chỉ là nghĩ đến những chuyện lộn xộn kia, tâm tình lại không tốt lắm. Bà cũng vừa mới từ miệng Cố Vân Đông biết được một số chuyện, nhất là biết hai vợ chồng Thiệu Tuệ nghe thế tử Lỗ vương nói vậy mà muốn bức chết Thiệu Lan Thuần, bà lại không nhịn được phẫn nộ.
Vừa rồi tuy nói có phần diễn xuất, nhưng cũng thật sự bi thương khó chịu.
Mấy người Lỗ vương phủ kia thật sự không phải là thứ gì tốt, bà rất đau lòng cho Lan Thuần. Cố Vân Đông vỗ vỗ tay bà ấy: "Nhị cửu mẫu, cháu nghĩ, chờ chuyện lần này giải quyết xong, sau khi trả lại sự trong sạch của đại cửu mẫu và tam biểu muội, thì để các nàng rời khỏi kinh thành, đi giải sầu, người cảm thấy thế nào?"
"Giải sầu? Đi đâu vậy?"
“Đi... thôn Vĩnh Phúc, đó là nơi phu quân lớn lên, quê cháu ở đó. Mặc dù là một thôn nhỏ, nhưng nhà của chúng cháu được xây dựng rất đẹp, rất có khí chất. Người trong thôn cũng thuần phác, tuy nói cũng có chút tật xấu, nhưng cùng lắm thì làm một trận, không có tâm tư thâm trầm như vậy, đơn giản, thích hợp nhất để giải sầu.”
Nhị phu nhân nghe cô miêu tả, lại có chút động lòng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play