Thiệu Thanh Viễn nhíu mày, hắn còn phải đi xem Vân Đông thế nào, tự dưng kéo hắn sang đây làm cái gì?
Dịch Tử Lam lại tỏ vẻ thần bí, mở miệng hỏi hắn: “Ta nghe nói, câu em vợ kia của ngươi thi đậu đồng sinh* rồi à?”
(Phàm những ai thi Sinh viên 生员 (Tú tài 秀才), bất luận tuổi lớn hay nhỏ đều gọi là Nho đồng 儒童, theo tập quán gọi là Đồng sinh)
Thiệu Thanh Viễn nhướng mày: “Tin tức của ngài nhanh nhẹn nhỉ.”
“Tiểu thần đồng mới chín tuổi, còn ít tuổi mà đã thi đậu đồng sinh, lại còn là án đầu. Nếu như đến lúc thi viện lại đạt được viện đầu, vậy chính là tiểu tam nguyên rồi, sao ta có thể không biết được chứ?”
Thiệu Thanh Viễn gật đầu: “Đúng vậy.” Nói xong, lại liếc xéo hắn một cái: “Ngài hỏi cái này làm cái gì?”
“Ta nghĩ, nhân tài như vậy không thể để người ngoài cướp được đúng không? Nữ nhi nhà ta cũng trạc tuổi với tiểu tử kia, hay là thừa dịp này chúng ta kết thông gia. Có người nhạc phụ tương lai như ta ở đây, sau này con đường làm quan của hắn cũng sẽ thông thoáng hơn một chút, đúng không?”
Dịch Tử Lam ho nhẹ một tiếng, biểu tình vô cùng nghiêm túc, nhưng lời nói ra lại khiến Thiệu Thanh Viễn hết sức kinh ngạc.
Đây là…… Coi trọng Vân Thư sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT