Phải nói, mấy đứa trẻ ở đây không có đứa nào biết chữ. Nếu bọn chúng có điều kiện đi học, thì lựa chọn đầu tiên của chúng chính là thi khoa cử.
Đương nhiên Thiệu Thanh Viễn đã suy sét đến điểm này: “Vấn đề này không lớn, ta sẽ chuẩn bị cho các ngươi mỗi người một người biết chữ, bọn họ sẽ chỉ cho các ngươi.”
“Tạ ơn đại nhân.”
Thiệu Thanh Viễn phát cho tất cả mỗi người một bức sơ đồ huyệt đạo trên cơ thể con người, sau đó kêu mấy người Thiệu Văn đi theo từng đứa, rồi đưa bọn chúng sang bên cạnh học tập.
Người nhà bọn họ đứng bên ngoài không biết được tình huống bên trong nên có chút sốt ruột.
Cố Vân Đông bảo Đồng Thủy Đào nói với mấy người bọn họ một tiếng, sau đó dẫn bọn họ sang căn phòng ở bên cạnh nghỉ ngơi. 
Còn mình và Thiệu Thanh Viễn thì đi ra sau bình phong nói chuyện, thuận tiện quan sát những đứa bé kia.
Tuối tác mấy đứa trẻ này có lớn có bé, cho nên cũng không có khả năng thật sự dựa vào việc ai nhớ được nhiều huyệt đạo hơn mà đưa ra quyết định cuối cùng, chẳng qua là muốn xem xét tình hình tổng thể.
Vả lại ngoại trừ thiên phú, bọn họ còn phải để ý nhân phẩm của mấy đứa trẻ này nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play