Hoàng đế ngược lại cảm thấy khá tốt, hai vợ chồng này không tham công, cũng không thèm để ý thanh danh.
Mức thảo luận cao nhưng cũng bị chê khen lẫn lộn.
Người thích bọn họ vì cảm thấy bọn họ có bản lĩnh và lợi hại, không thích bọn họ vì cảm thấy những người từ nông thôn đến không có kiến thức, lại không thể hòa nhập vào giới thượng lưu.
Nếu muốn hắn nói thì những người này mới là ếch ngồi đáy giếng.
Nếu bọn họ giống Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông, đi hơn phân nửa triều Đại Tấn, ý nghĩ sẽ không hẹp hòi như vậy.
Lại nói tiếp, hoàng đế lại có chút hâm mộ cuộc sống của bọn họ, muốn đi nơi nào thì đi nơi đó, không bị ràng buộc.
Hơn nữa bọn họ đều là người có địa vị, cũng không sợ người khác ức hiếp.
“Lạch cạch” một tiếng, hoàng đế đặt xuống quân cờ, cười ha ha: “Trẫm thắng.”
Tần Văn Tranh ngẩng đầu, thở dài: “Kỹ năng của thần không bằng người, thực lòng bái phục.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT