Có điều nhìn vẻ mặt của Trương mẫu bây giờ, có lẽ là bà có suy tính khác.
Cố Vân Đông sờ sờ cằm, cô cũng xem như tương đối hiểu biết Đỗ Thiên Khánh, con người hắn quả thật không tồi.
Hắn có một vài khuyết điểm, nhưng con người làm gì có ai hoàn hảo, cũng không thể bắt người ta phải thập toàn thập mỹ chứ nhỉ?
Hơn nữa Trương Nghênh Nguyệt là người có chủ trương và suy nghĩ riêng, hình mẫu hoàn toàn khác với vị hôn thê trước của Đỗ Thiên Khánh.
Trương mẫu có tâm tư kia, Cố Vân Đông cũng thấy vui mừng, có điều cô vẫn cần phải nói rõ ràng.
“Thím, con người Đỗ Thiên Khánh xác thật không tồi. Nhưng có chuyện ta phải nói trước với thím, hắn đã từng thành thân, không biết ngươi có để ý không. Hai người không có con cái, lúc chạy nạn nàng ấy đã trốn đi rồi. Trong nhà có một người cha nuôi, khoảng thời gian trước bị ngã gãy chân, bây giờ gần như khỏi hẳn rồi. Trước đó bọn họ là thợ săn, nhưng trải qua chuyện này, bọn họ nhận thấy vào núi rất nguy hiểm, nên hiện giờ Đỗ Thiên Khánh đang làm việc ở xưởng Cố gia. Con người hắn rất chăm chỉ, lại hiếu thuận, cũng rất kiên nhẫn với trẻ con.”
Trương mẫu yên lặng lắng nghe, trước đó bà cũng từng nghe thấy La Kỳ nhắc tới cậu của con bé mấy lần, nhưng vẫn luôn không thấy nhắc đến mợ. Trương mẫu đoán, có thể người mợ này đã mất, nhưng không ngờ lại là bỏ trốn lúc chạy nạn.
Thật ra Trương mẫu không có thành kiến gì với người từng thành thân.
Trương mẫu cảm thấy chỉ cần đối phương nhân phẩm tốt, đối xử tử tế với nữ nhi, có chí tiến thủ, ngoại hình không tệ, không có thói hư tật xấu gì là được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play