“Quận chúa, ta, ta muốn hỏi một chút, cái xưởng kia của các ngài hiện tại có thiếu người không?”
Cố Vân Đông sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía hắn: “Ngươi muốn……”
“Ta nghĩ, nếu ngài đang thiếu người, thì thấy ta có được không?” Đỗ Thiên Khánh nói: “Ta vốn muốn lên núi đi săn kiếm tiền, nhưng hiện tại chân cha ta còn cần ta chăm sóc, ta không dám rời đi xa quá lâu. Hơn nữa cha ta lần này lên núi xảy ra chuyện, ta cũng có chút lo lắng, nếu ta cũng xảy ra chuyện, ông ấy sẽ không còn ai chăm sóc, La Kỳ cũng……”
Cho nên, Đỗ Thiên Khánh muốn tìm một công việc an ổn.
Đi vào thành làm việc cũng không phải không được, nhưng hắn không yên tâm Đỗ Mông ở nhà một mình, cũng dễ gặp phải người phủ Lỗ Vương.
Lúc trước hắn nhìn thấy xưởng Cố gia xây xong, cũng đi qua hỏi, chỉ là lúc ấy Đồng An nói vẫn chưa định nhận người, hắn chỉ có thể từ bỏ.
Vừa rồi hắn nghe thấy Cố Vân Đông nói xưởng này là của nhà nàng, hơn chuẩn bị bắt đầu tuyển người, hắn lập tức nổi lên tâm tư.
Tuy rằng làm việc ở xưởng không kiếm được nhiều bạc bằng lên núi săn bắn, nhưng lại an toàn và thuận tiện hơn.
“Nhận người.” Cố Vân Đông cười nói: “Đương nhiên nhận người, nếu ngươi không chê vất vả, vậy thì cứ làm việc ở xưởng đi. Ngươi có thể học võ nghệ…… Như vậy được không, ngươi tạm thời ở xưởng làm chút việc vặt, cũng tiện chăm sóc cha ngươi. Chờ cha ngươi tốt lên rồi, ngươi phụ trách đi thu mua và vận chuyển hàng hóa ở các thôn lân cận, được không?” 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play