Giang phủ.
         “Đồ vô dụng! Phế vật!” Giang Khôn tức giận đến mức méo mó mặt mày, ném mạnh chén trà xuống trước mặt quản gia Lưu Nhị: “Ta nuôi các ngươi để làm gì hả? Ngay cả một nữ nhân trói gà không chặt mà cũng không giải quyết được, các ngươi còn có ích gì!”
         Lưu Nhị co rụt cổ, quỳ đó không dám lên tiếng.
         Phát tiết xong, Giang Khôn lại hỏi: “Có điều tra rõ chuyện ở ngoại ô phía tây là ai làm không? Có phải là lão tặc Tiêu Chiến không?” Vụ ám sát không thành, lại còn để người của mình ở ngoại ô phía tây bị diệt sạch trong một đêm, làm sao mà hắn không tức giận cho được!
        “Chắc là không phải, lão nô đã kiểm tra vết thương của các huynh đệ, tất cả đều bị một nhát đao chí mạng. Người của chúng ta dù không phải cao thủ, nhưng muốn một đao hạ gục dễ dàng như vậy, gần như là không thể, trừ khi đối phương đều là sát thủ được huấn luyện kỹ càng! May mà lão gia thường ngày để ý, chia người ra hai nơi, nếu không, lần này đã... Lão nô hiện tại lo lắng, có khi nào là người trong cung phái đến không?”
        “Không thể! Bao nhiêu năm nay, hoàng đế còn không biết, không thể nào một lúc mà điều tra ra được, hơn nữa, chỉ dựa vào những người trong cung, muốn trong một đêm diệt hết người của ta ở ngoại ô phía tây, lại càng không thể, duy nhất chỉ có thể giải thích là Tiêu Ngọc Ca có quen biết ai đó.” Gừng càng già càng cay, Giang Khôn nghĩ đến việc ám sát Tiêu Ngọc Ca thất bại, còn khiến người mình phái đi bị diệt sạch, với một tiểu cô nương yếu đuối như Tiêu Ngọc Ca, chắc chắn là không thể làm được.
       “Theo dõi Tiêu Ngọc Ca, chắc chắn sẽ tìm ra manh mối!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play