Hạc Minh đập bàn vẻ mặt bất lực: “Ta thật là vô dụng!” Bao nhiêu năm nay rồi, hắn vẫn không thể nghiên cứu ra giải dược! Hắn và vương gia quen biết nhau từ khi còn nhỏ, đã cùng trải qua vô số lần sống chết, họ là bạn bè, còn là tri kỷ, nhưng hắn chỉ mang danh thần y, lại không thể chế ra giải dược cứu vương gia.
“Hạc Minh, ngươi không cần tự trách mình, có lẽ đây là số mệnh của ta.” Lúc này, Thiên Minh Hiên mơ màng tỉnh dậy, ngay từ đầu hắn đã biết, mình chỉ có hai mươi sáu năm tuổi thọ, hiện tại chỉ còn chưa đầy ba năm, hắn cũng sớm có thể bình thản đối diện rồi.
“Vương Gia!” Minh Dương đứng bên cạnh cũng cố nén nỗi buồn trong lòng, bước tới đỡ Thiên Minh Hiên ngồi dậy.
“Xin lỗi......” Hạc Minh nhìn hắn, trong lòng càng thêm tự trách, Hạc Minh đã cứu vô số người, nhưng lại không thể cứu người bạn tốt nhất của mình.
“Hạc Minh, nhờ có ngươi, ta mới có thể sống thêm được ngần ấy năm, ngươi đã làm rất tốt rồi.” Thiên Minh Hiên đi tới sau lưng, vỗ vỗ vai hắn, nếu không có Hạc Minh, nhiều năm trước hắn đã chết rồi.
“Ta sẽ không để ngươi ra đi trước ta!” Hạc Minh không ngoảnh đầu lại mà đi ra ngoài, sợ vương gia nhìn thấy nước mắt của mình.
Thiên Minh Hiên nhìn bóng lưng Hạc Minh, trong lòng trăm cảm xúc lẫn lộn, quay đầu hỏi Minh Dương: “Tiêu nhị tiểu thư đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT