“Nàng đừng giả ngốc, hôm nay nàng không có gì muốn nói với ta sao?” Thiên Minh Hiên nhẹ nhàng véo má cô, buộc cô nhìn thẳng vào mắt hắn. Cả ngày Thiên Minh Hiên đều vì cô mà tức giận, kết quả là cô cả ngày không đến tìm hắn, làm sao hắn không tức giận được? Đến lúc nhìn thấy cô, dường như cơn giận dữ cũng đã tan biến.
“Ta có làm sai gì đâu, ngươi muốn ta nói gì chứ.” Tiêu Ngọc Ca cũng rất bất đắc dĩ, giờ cô có việc phải ra ngoài, kết quả vừa ra khỏi nhà đã bị hắn bắt được, gặp phải hắn thì cô còn đi đâu được nữa.
“Nàng để Tiền Tư Thần ôm, hắn còn suýt... suýt nữa thì hôn nàng!” Nghĩ đến điều này, Thiên Minh Hiên dường như không thể giữ bình tĩnh, cả ngày hắn đều nghĩ đến cảnh đó, gần như muốn phát điên.
Quả nhiên là chuyện đó!
Tiêu Ngọc Ca thở dài, nghiêng đầu nhìn: “Sao? Ngươi ghen à?”
“Ta ghen? Ta sao có thể ghen được?” Thiên Minh Hiên trông có vẻ lúng túng, hắn tiến gần Tiêu Ngọc Ca, nắm lấy vai cô: “Đúng! Ta đang ghen! Ta ghét hắn chạm vào nàng, ghét hắn ở bên nàng...” Chỉ cần liên quan đến cô, Thiên Minh Hiên liền cảm thấy mình mất hết lý trí, như bây giờ.
Tiêu Ngọc Ca lặng lẽ nhìn hắn, bỗng nhiên cười khúc khích: “Đường đường là Vương Tiêu Dao, bên cạnh có vô số hồng nhan tri kỷ, nếu ai cũng khiến ngươi ghen như thế, chẳng phải ngươi sẽ ghen đến chết sao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT