“Cảm ơn quận chúa đã quan tâm, nô tỳ thân phận thấp hèn, vết thương nhỏ này có đáng là bao, nếu làm quận chúa bị thương, đó mới là tội của nô tỳ!” Nguyệt Nhi rơi nước mắt, khuôn mặt đầy áy náy, thấy y phục của Tiêu Ngọc Phù ướt đẫm, liền nói: “Là lỗi của nô tỳ, đã làm bẩn y phục của quận chúa, nếu quận chúa không chê, xin vào phòng của nô tỳ, nô tỳ sẽ lấy y phục cho quận chúa thay.”
“Không cần đâu, ta sẽ bảo An Linh đi lấy là được.” Tiêu Ngọc Phù thông minh, liền gọi An Linh đến, bảo cô về phòng của mình lấy bộ y phục sạch, nhưng trên người cô đã ướt một mảng lớn, Thiên Dĩ An lại là nam nhân, ngồi đó e là rất khó xử, nên nàng ta đành vào phòng của Nguyệt Nhi.
“Tiêu nhị tiểu thư, để nô tỳ thêm trà cho người nhé.” Lúc này, Nguyệt Nhi bưng chén trà lại gần.
“Được, cảm ơn!” Tiêu Ngọc Ca mỉm cười gật đầu, nhưng ngay sau đó cảm thấy đau nhói phía sau đầu, rồi ngã xuống bàn bất động.
“Nguyệt Nhi, ngươi, ngươi đang làm vậy?” Thiên Dĩ An ở bên cạnh thấy Nguyệt Nhi đánh ngất Tiêu Ngọc Ca, không khỏi hoảng sợ.
Nguyệt Nhi vội quỳ xuống trước mặt hắn: “Mong Điện hạ thứ tội, nô tỳ cũng chỉ là nhận lệnh của nương nương, xin điện hạ vào phòng.”
“Vào phòng?” Thiên Dĩ An nhìn căn phòng mà Tiêu Ngọc Phù vừa vào, dường như hiểu ra vấn đề, mặt lập tức biến sắc: “Ngươi và mẫu phi định làm gì? Dừng lại ngay!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT