“Điện hạ, ngài đã hoàn thành xong bức tranh chưa?” Khi họ đến tiền viện, Thiên Dĩ An đã ngồi sẵn ở đó.
        “Ta vẽ gần xong rồi.” Thiên Dĩ An nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, không khỏi khen ngợi: “Nguyệt Nhi, hôm nay trà hoa này thật thơm, còn làm dịu cơn khát, bên trong trà ngươi đã thêm gì vậy?”
       “Bẩm điện hạ, nô tỳ thấy thời tiết hôm nay quá nóng, nên đã thêm chút cam thảo và bạc hà vào, cam thảo thơm ngọt, bạc hà mát mẻ, kết hợp lại rất hợp để giải nhiệt.”
      “Ra là vậy, cảm ơn ngươi.” Thiên Dĩ An tính tình hòa nhã, dường như đối với ai cũng dịu dàng, ngay cả người hầu bên cạnh cũng vậy.
        Tiêu Ngọc Phù cũng nếm thử một ngụm, không ngớt lời khen: “Thật sự rất thơm a!” Quay đầu thấy Tiêu Ngọc Ca vẫn chưa uống, liền thúc giục: “Ca nhi, muội cũng mau thử đi, vị trà rất tuyệt đó.” 
        “Được.” Tiêu Ngọc Ca cũng nếm một ngụm, cũng gật đầu đồng tình: “Ngon quá a!”
         Đặt ly trà xuống, nhìn Nguyệt Nhi đang bận rộn thêm trà: “Nguyệt Nhi cô nương có vẻ khá hiểu biết về y học.” Cố ý liếc nhìn tay nàng, đôi tay tuy mảnh mai trắng trẻo, nhưng có gì đó khiến nàng thấy rất lạ lùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play