"Đừng nhắc đến hắn trước mặt ta!" Tiêu Ngọc Ca hừ lạnh một tiếng, nhanh chóng đứng dậy cầm lấy hộp thuốc, dừng lại ở nơi tương đối an toàn, do dự một chút, vẫn chỉ vào khóe miệng hắn: "Trước khi ra ngoài, nhớ lau miệng sạch sẽ!" Nàng không muốn bị người khác đồn thổi gì cả.
"Có son môi của nàng?" Thiên Minh Hiên nhướng mày, cười cười, đưa lưỡi liếm, xong còn không quên khen: "Ừm, son môi của Ca Nhi thật ngọt."
"Ta đúng là nên khâu miệng ngươi lại!" Tiêu Ngọc Ca nghiến răng, trừng mắt, cầm hộp thuốc đi thẳng không quay đầu lại.
Nhìn bóng lưng nàng đi mất, gương mặt Thiên Minh Hiên nở nụ cười chua xót: Hình như hôm nay làm hơi quá, nàng thật sự giận rồi thì làm sao? Lúc đó sao không nhịn được chứ?
"Tiêu nhị tiểu thư người phải đi rồi sao?" Minh Dương từ một bên bước tới, nhưng cúi đầu không dám nhìn Tiêu Ngọc Ca.
"Ừ." Tiêu Ngọc Ca chỉ buồn buồn đáp một tiếng, không đi chẳng lẽ ở lại tiếp tục bị tên điên đó ức hiếp sao?
"Vương Gia!" Minh Dương cúi đầu, cẩn thận bước vào phòng, tất nhiên cũng không dám nhìn mặt chủ nhân, nghĩ cách sau đó làm sao để bảo toàn mạng sống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT