Không ngờ Thiên Minh Hiên lại nắm lấy tay nàng, cúi xuống nhanh chóng hôn nhẹ lên môi nàng, sau đó thuận thế kéo nàng vào lòng, ghé sát tai nàng: "Nếu nàng còn giận nữa, ta sẽ hôn đến khi chân nàng mềm nhũn ra mới thôi..."
        "Ngươi!" Tiêu Ngọc Ca tuy tức giận đến mắt tóe lửa, nhưng lại không có cách nào khác, bất kể về phương diện nào, hắn đều có thể dễ dàng áp đảo nàng. Nàng mà cứng đầu với hắn thì chẳng khác nào tự tìm khổ.
        Nữ  tử hán có thể co có thể duỗi, khi cần nhận thua thì phải nhận thua!
         "Về phủ!" Tiêu Ngọc Ca nghiến răng nghiến lợi đẩy hắn ra, quay người định bước ra ngoài.
        "Trước tiên bôi thuốc, rồi mới về!" Thiên Minh Hiên không nói thêm lời nào, kéo nàng ngồi lại xuống đất.
        "Bôi bôi bôi, ngươi nói gì cũng đúng! Hài lòng chưa?" Nếu không phải vì không thể đánh lại hắn, Tiêu Ngọc Ca thật muốn ngay lập tức đè hắn xuống đất mà nghiền nát, để hắn biết thế nào là lòng người hiểm ác.
        "Nghe lời." Thiên Minh Hiên hôn nhẹ lên mặt nàng như phần thưởng cho sự ngoan ngoãn, rồi bắt đầu kiểm tra vết thương trên lưng nàng. Vết thương khá sâu, máu và quần áo dính vào nhau, muốn băng bó thì chắc chắn phải cởi bỏ quần áo mới được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play