"Không được, quá chậm, phái thêm người đi thúc giục!" Không thể để Ca nhi của hắn lo lắng, nghĩ lại vẫn không yên tâm: "Không được, bản vương phải tự mình đến phủ Thừa tướng xem sao."
        "Vương gia, ngài mới nói dạo này sẽ không muốn gặp Tiêu nhị tiểu thư nữa." Minh Dương tốt bụng nhắc nhở.
        "Bản vương có nói sao? Bản vương sao không nhớ nhỉ? Ngươi nhớ giỏi vậy à? Thế ngươi nói xem, tối qua bản vương về phủ lúc mấy giờ? Đã ăn gì? Ăn bao nhiêu hạt cơm? Gắp bao nhiêu đũa thức ăn?"
         Minh Dương đột nhiên đơ người: "Cái này? Vương gia, thuộc hạ không nhớ..." Âm thầm vỗ miệng mình, sao lại lắm lời thế.
         "Vậy nên bản vương nói, chắc chắn ngươi nhớ nhầm, trí nhớ ngươi kém như vậy, chắc do ăn nhiều đùi gà quá, hôm nay phạt ngươi ăn ít đi hai cái đùi gà!"
          "Vương Gia! Đừng mà!" Minh Dương muốn khóc không ra nước mắt, tạm biệt mấy cái đùi gà ngon lành của hắn...
          Không tìm được Hạc Minh giúp đỡ, Tiêu Ngọc Ca đành liều lĩnh, tự mình đến Đoạn Nhai để tìm thảo dược. Nàng không thể để Sở Thiên Tề mất đi ý chí chiến đấu lúc này, nên phải chữa lành chân cho hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play