“Ô hô! Tiểu mỹ nhân, đại đương gia của chúng ta đang uống rượu mừng, không phải ngươi muốn gặp là gặp được! Nếu ngươi không chờ được, ta cũng có thể giúp ngươi.” Những tên thuộc hạ lập tức cười rộ lên.
        “Các ngươi...” Tiêu Ngọc Phù vừa xấu hổ vừa giận dữ.
       Bên ngoài tiếng trống chiêng vang trời, tiếng uống rượu, cờ bạc không ngừng vang lên, Tiêu Ngọc Ca quan sát căn nhà gỗ đơn sơ, tính toán nếu gặp tình huống khẩn cấp, cô sẽ tự cứu mình thế nào, sờ vào người, mấy chiếc kim tẩm độc vẫn còn, có lẽ đến lúc cần sẽ dùng được.
       Đến chiều tối, tiếng ồn bên ngoài cuối cùng cũng dần lắng xuống.
       “Đưa hai tiểu mỹ nhân tới đây cho ta!” Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng hét đầy men say của Hỏa Lang, tiếp đó là tiếng đập mạnh, cái cửa lao được một cú đá mở toang, bốn tên thuộc hạ xông vào, không nói lời nào áp giải Tiêu Ngọc Ca và Tiêu Ngọc Phù ra ngoài.
       Họ bị đưa đến trước mặt Hỏa Lang, Hỏa Lang mặt đỏ bừng, mắt lờ đờ say xỉn, ánh mắt gian tà lướt trên người Tiêu Ngọc Ca và Tiêu Ngọc Phù, cười toe toét, lộ ra hàm răng vàng khè: “Hai tiểu mỹ nhân quả thật xinh đẹp, lại đây! Rót rượu cho ta, hầu hạ ta vui, ta cho các ngươi làm áp trại phu nhân!”
        “Đại ca, đây là hàng hóa mà hôm nay huynh đưa lên núi sao? Quả thật là tiểu thư đài các.” Một phụ nữ ăn mặc diêm dúa bước ra, đi quanh Tiêu Ngọc Ca và Tiêu Ngọc Phù một vòng, bàn tay đeo trang sức kỳ lạ không quên sờ vào mặt Tiêu Ngọc Phù.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play