Không biết Từ Hải Châu khi nào đã đi đến phía sau cô. Anh hơi hơi khom lưng xuống, thân hình nhỏ nhắn lanh lợi của cô ở trong ngực anh, hai người như nhập làm một.
“Sao em không mặc áo khoác vào, coi chừng bị cảm lạnh.” Bàn tay nóng như lửa, chậm rãi vuốt ve sau lưng cô.
Kiều Lộ cười, xoay người ôm cổ anh. Mùi hương cỏ xanh dễ ngửi từ trên người anh truyền đến. Cô mơ hồ còn ngửi được mùi sữa, phỏng chừng là anh ôm Kiều An rất lâu, nên mới có mùi hương này,....
Kiều Lộ thấp giọng cười, “Em ngồi đây có hai phút, nên lười thay quần áo.”
Dù sao chút nữa cũng muốn….Cởi.
Áo hai dây này là ngày thứ hai sau khi kết hôn, Kiều Lộ tìm mấy miếng vải vụn làm. Cho dù là mùa đông hay mùa hè, cô đều bận như vậy để ngủ, khi ngủ, bận càng ít càng thoải mái. Đây là thói quen cô đã duy trì được hai năm.
Đối với Từ Hải Châu mà nói, đây là một thói quen tốt, phải nói là cực tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT