Lý Tu Tu là bạch nhãn lang, Lý Thuận Lương không để lại nhà cho cô ta của không sao. Nhưng mà cũng sẽ không phiên người ngoài như Từ Hải Châu thừa kế tài sản.
Dù sao cũng là nhà, đây không là một cái bánh hay gói kẹo. Giá trị của căn nhà là rất lớn.
Về mặt pháp lý mà nói, căn nhà này đứng tên Từ Hải Châu. Nhưng dựa theo đạo lý mà nói, căn nhà này Lý Thuận Lương nên để lại cho con gái. Dựa vào cái gì mà một người ngoài có thể nhận tài sản quý giá như vậy,...
Từ Hải Châu nhìn vợ, anh không ngờ cô có thể suy nghĩ mọi việc một cách tỉ mỉ như vậy.
“Đã từng nháo qua, nhưng căn nhà này được sang tên hợp pháp, nên có nháo cũng vô dụng.”
Nhà cho Từ Hải Châu, còn có thể “để lại” cho Lý Tú Tú, nhưng nếu để lại cho bà con họ hàng thân thích kia, Lý Tú Tú muốn quay lại thành phố cũng không có chỗ để về.
Không nói cái khác, nhà họ Lý, có thể nói, tính vong ân là do di truyền Lý Tú Tú như thế, họ hành của Lý gia cũng như vậy. Họ muốn lấy nhà, nhưng lúc Lý Thuận Lương bị ung thư đau đến chết đi sống lại, thì không có một bóng nào tới hỏi thăm huống chi là chăm sóc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT