Cảm xúc của trẻ con đến nhanh mà đi cũng nhanh. Sau một hồi dỗ dành, bạn nhỏ Kiều An liền như không có việc gì, mà đi cho cá vàng ăn rồi chơi với mấy chú cá một lát. Chơi mệt mỏi, lại lên giường ngủ một giấc, đến khi cậu nhóc tỉnh lại, Kiều Lộ đã làm xong bữa cơm chiều.
Giữa trưa đã ăn thịt nên buổi tối liền ăn chay, Kiều Lộ làm thêm mấy món, dưa chuột xào trứng gà, củ cải hầm miếng. Tuy không có thức ăn mặn, nhưng do tay nghề của Kiều Lộ rất tốt, nên hai ba con ăn cơm đến no căng cả bụng. Đối với người nấu mà nói, không có cảm giác nào hạnh phúc hơn như thế này.
Màn đêm buông xuống, trong viện dần dần náo nhiệt lên.
Ở niên đại này, hoạt động giải trí ít ỏi đến đáng thương, chính vì vậy so với việc ngồi trong nhà thì ra sân của đại viện ngồi thú vị hơn nhiều. Mọi người ở đây đều là hàng xóm hơn hai mươi năm, tùy tiện lấy ra một cái đề tài, cũng có đủ để mọi người nói trên trời dưới đất. Già trẻ, lớn bé, gái trai, gì cũng tụ thành một khối, cực kỳ náo nhiệt.
Kiều Lộ cũng bị không khí náo nhiệt xung quanh cảm nhiễm, cô đang định dẫn con trai đi ra ngoài chào hỏi với hàng xóm. Đột nhiên, Kiều An đau bụng, muốn đi nặng.
“Mẹ, con muốn đi ị.”
Lại nói, Kiều Lộ ở niên đại này cái gì cũng có thể nhẫn, nhưng nhà vệ sinh thì không, chỉ cần nghĩ đến nhà vệ sinh cô liền muốn khóc.
Nhà vệ sinh thời này, là nhà vệ sinh công cộng, muốn đi vệ sinh thì phải ngồi xổm trên hầm cầu công cộng, không một chút nào riêng tư.
Nhà vệ sinh công cộng thời này là nhà vệ sinh tiêu chuẩn của thập niên 70, 80 thậm chí đến thập niên 90 vẫn có chỗ dùng nhà vệ sinh này. Có thể nói, đây là ký ức của bao nhiêu thế hệ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT