Giọng của Lục Thừa Châu rất hay, Cố Mang rất rõ điều đó.
Anh gần như ghé sát tai cô mà nói, đầu óc cô bị mê hoặc bởi giọng nói của anh, cảm giác tê dại.
Thậm chí còn cảm nhận được đôi môi mỏng của anh gần như chạm vào, bỏng rát.
Cố Mang liếc nhìn, ánh sáng rất mờ, chỉ có thể nhìn thấy những đường nét mơ hồ, rõ ràng và sắc sảo.
Cổ họng cô khẽ động, hờ hững nói: "Không có tiền."
Lục Thừa Châu cười khẩy, giọng điệu khá cợt nhả: "Cô gái nhỏ muốn bị tôi cướp sắc à?"
Cố Mang nhướng mày: "Sắc đã cho người khác rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT