Cố Âm ngẩng cao cằm, "Chị đối xử với Mạnh Kim Dương tốt như vậy, chắc cô ấy là do chị dạy dỗ, kết quả học tập cũng không có gì nổi bật."
Ánh mắt Cố Mang càng trở nên lạnh lẽo, cúi đầu búng tàn thuốc, "Nói tiếp đi."
"Bây giờ cả nước ai mà không biết Mạnh Kim Dương, ai mà không biết cô ấy bị xâm hại khi mới năm tuổi, cô ấy đúng là đáng thương, nhưng chị không nhận ra sao, lớp 20 cũng chỉ có vài người như Thẩm Hoan muốn chơi với cô ấy, đồng cảm là có thật, nhưng chẳng ai dám lại gần cô ấy, đều coi cô ấy như virus mà tránh xa." Cố Âm cười đắc ý.
Sau khi vụ việc đó bị lộ ra, đời này của Mạnh Kim Dương cũng chỉ có vậy.
Đôi mắt Cố Mang lộ ra vẻ tàn nhẫn đáng sợ.
"Đó là lựa chọn của các người, lúc đầu chị có thể rời trường cùng cô ấy, nhưng chị không làm." Cố Âm cười khinh, "Nếu Mạnh Kim Dương không nói ra, sẽ chẳng ai biết, là chị ép cô ấy nói, chị hại cô ấy thành như vậy, mọi người còn nghĩ chị đối xử với cô ấy rất tốt. Cố Mang, không chỉ giả vờ, chị còn rất giả tạo."
Cố Mang đột nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt lạnh lùng, ẩn chứa đầy máu, "Mày chơi khá lắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play