Cố Mang vẫn giữ vẻ lạnh lùng, ung dung, ánh mắt không hề thay đổi.
Khi mở miệng, giọng nói vừa nhẹ, vừa chậm, “Trung y đều là rác rưởi của giới y học?”
Giọng của cô gái vốn đã lạnh, lúc này lại hạ thấp rất đáng sợ.
“Nói rác rưởi là còn nể nang các người đấy.” An An đứng dậy, ánh mắt đầy thù hận nhìn cô, “Vừa đến dinh tổng thống đã nói bệnh của mẹ tôi là do bác sĩ của chúng tôi chữa trị sai. Kết quả thì sao, chúng tôi đã chữa trị suốt sáu năm, ít nhất cũng khống chế được bệnh tình. Còn cậu, thần y?”
Cố Mang không nói gì.
Lâm Sương hầu như tin tưởng tuyệt đối vào y thuật của Cố Mang. Việc nôn ra máu là tốt hay xấu còn chưa rõ, nhưng những lời của cô nhị tiểu thư dinh tổng thống này rõ ràng là đang khiêu khích cơn giận của đại lão.
Cố Mang bỗng cười khẽ, đổi sang tư thế đứng tự mãn hơn, đôi mày thanh tú đột nhiên hiện ra sự ngang tàng từ trong xương tủy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT