Chia xong tất cả đồ dùng tiện thể mua về giúp, Cao Thành Bắc xách theo túi hành lý không đi thẳng về nhà họ Cao, mà đi về phía Thịnh Tuyết thường làm việc. Khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, anh không nhịn được thầm giữ chặt túi đồ trong tay. Nửa tháng không gặp, hình như cô lại xinh đẹp hơn rồi...
Trong nửa tháng này, mỗi đêm anh đều nằm mơ thấy cô, mỗi khi tỉnh dậy khỏi cơn mơ, anh sẽ cẩn thận nhớ lại từng nụ cười, từng cái nhíu mày, từng cử chỉ của cô. Bây giờ nhìn thấy Thịnh Tuyết, đột nhiên trong lòng lại có cảm giác không chân thật.
“Thịnh Tuyết, tôi về rồi.” Cao Thành Bắc đi tới bên người cô, trái tim trong lồng ngực đập nhanh như sấm, giống như đang kể ra với cô nỗi nhung nhớ tưởng niệm của mình suốt thời gian qua.
Giọng nói trầm thấp vô cùng quen thuộc vang lên bên tai, Thịnh Tuyết nhìn về phía âm thanh phát ra, khi nhìn thấy đối phương tới, tay cô vô thức nắm chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức trở nên lạnh lùng, hỏi: “Đội trưởng Cao, có việc gì à?"
Bây giờ cô thật sự không muốn nhìn thấy khuôn mặt Cao Thành Bắc này một chút nào, chỉ nhìn thấy anh thôi, cô sẽ lập tức nghĩ ngay tới dáng vẻ chanh chua của hai người Quách Thu Anh và Cao Tranh Hỉ.
Thấy một tay anh xách theo túi hành lý, một tay kia cầm theo một cái túi vải nhỏ, dáng vẻ
phong trần mệt mỏi dường như vừa mới trở về, Thịnh Tuyết không đoán được anh tới tìm mình làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT