Gió Xuân Lại Về

Gặp được người


2 tháng

trướctiếp

Thời gian thấm thoát trôi qua, Huyên Nghi dần thể hiện bản lĩnh, dùng dáng vẻ nhu thuận ôn hòa ổn định tâm tính bị đại công tử phu nhân kia kích động của Lâm Viên An. Hắn đã dần chấp nhận nàng là thiếp thất của mình, cả hai cũng chung phòng được vài ngày. 
Qua được mấy tuần, Huyên Nghi cảm thấy cơ thể mệt mỏi, luôn buồn nôn, ăn uống chẳng hề ngon miệng. Lê Mẫn Tú biết chuyện cho gọi đại phu đến bắt mạch, quả nhiên như dự đoán nàng đã mang thai. Lâm Viên An lần đầu được làm cha, vui mừng không kể siết, lần nào trở về cũng mang theo đồ tốt, tặng này tặng kia cho Huyên di nương. 
Vị đại công tử phu nhân kia ngày ngày thấy bóng dáng người ra kẻ vào gian phòng kia giận dữ nắm chặt cánh cửa hận không thể chút hết sự đau khổ lên cánh cửa mà bóp cho tan nát. Dư Măc Kha luôn đăm đăm về phía bên đó, nếu ánh mắt có thể hóa thành đao kiếm, thì Huyên Nghi e là đã bị đâm đến không toàn thây. 
“Có thai, sao ả đã có thai rồi?” 
“Phu nhân.”
Nghe thấy chủ nhân vẫn cứ lẩm bẩm câu nói đó từ nãy đến giờ, Từ Lan bên cạnh vừa sốt ruột vừa lo sợ. Sợ rằng người vẫn chưa suy nghĩ thông suốt, bất chợt nảy sinh ra ý không tốt thì chính là tự rước họa vào thân. 
Từ Lan không khỏi oán trách người tạo ra tình hình như hiện nay. Hận Lâm Viên An một mực cưới cho bằng được lại không bảo vệ chu toàn, hận Lê Mẫn Tú đã không ưa đứa con dâu này lại bắt buộc phải cưới còn nạp thêm người khiến trong viện gà bay chó sủa, từ đầu đã không thích sao không giữ con trai cho thật chặt. Cũng hận chủ nhân của mình tính tình yếu đuối chỉ biết nổi giận với kẻ dưới cơ, đâm đầu vào yêu đến điên loạn, không biết tính toán cho bản thân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp