SM : Yoo Yeon à... con lại khơi dậy những  kí ức vốn đã trôi vào quên lãng của mẹ vào 3 năm trước rồi.. tại sao vậy... mẹ đã và muốn quên đi mà... con là đang muốn ta đau khổ một lần nữa sao..? Yoo Yeon... mẹ thật không muốn con bước vào vết xe đổ năm ấy của mẹ.. //suy nghĩ//

Cô ngồi ở sofa đối diện chỗ nó đang nằm mà suy nghĩ, đôi mắt đã đỏ hoe từ lâu. Nhưng rồi những suy nghĩ ấy cũng đã tan biến, cô quệt vội hàng nước mắt rồi đỡ nó vào phòng. Kẻo nó nằm đây sáng mai dậy lại bệnh và đau nhức cả cơ thể thì cô cũng chẳng vui là mấy.

Vì Hàn Quốc lúc này đang vào mùa lạnh, không giữ ấm một chút là bị đông cứng lúc nào không hay nên mọi người luôn luôn mang theo quần áo, đồ dùng để giữ ấm.

Trong phòng ngủ, lúc này cô đang ngồi kế bên mép giường mà nhớ lại lời của nó ban nãy. 

Đột nhiên những giọt nước nơi đáy mắt đã trào ra và lăn dài trên gò má. Những giọt nước nóng ấm, vô hình ấy đã đua nhau mà rơi xuống. 

SM : mẹ cũng yêu con... nhưng thứ tình yêu này mẹ sẽ không nói..mẹ biết thứ tình cảm này là không nên xuất hiện..xin lỗi con. //thì thầm//

Khóc đủ mệt rồi thì cô cũng nằm xuống kế nó. Tầm 1 tiếng sau khi cô vừa nằm xuống ngủ thì nó ngồi dậy quay qua nhìn người phụ nữ trước mặt mình với gương mặt không thể nào thảm hại hơn. Nó ngồi dậy liền đi ra khỏi phòng ngủ mà tới phòng khách. 

__________

Cả kiếp trước và kiếp này nó chưa thật sự cảm nhận được hạnh phúc... Kiếp trước vì mất bạn mà suy sụp, kiếp này vì tình mà đau khổ. Nếu được chọn lại, chắc chắn cái nó chọn chính là cái chết, cái chết có thể khiến nó thoải mái hơn. 

Nó biết, biết rằng giữa chốn đô thị ồn ào như vậy, muốn sống tốt sống yên thì mình phải có quyền lực và sự tôn trọng từ rất nhiều người. Khu đô thị này chưa bao giờ có sự công bằng. Giữa chốn hoa lệ này, hoa cho người giàu và lệ cho người nghèo.... Khi nó chấp nhận bước qua cánh cổng thời gian và không gian thì thứ mà nó chấp nhận buông bỏ là quá khứ ở kiếp trước của nó. Quá khứ và cả hiện tại là hai thứ đã tráo đổi cho nhau... Tráo đổi quá khứ chỉ để có được một con người như hiện tại.

YY : Tại sao...tại sao 5 lần 7 lượt đều có chuyện không hay xảy ra với tôi vậy...? Eomma... Dù là kiếp nào đi nữa, nếu con gặp được mẹ thì mẹ mãi mãi vẫn là người mà con muốn che chở và cất giữ mãi trong lòng... Kiếp này hay kiếp sau..kiếp sau nữa con vẫn yêu một mình mẹ.... Vì con biết sắp tới mẹ sẽ nhận được một cú sốc từ bà..rất sốc. Liệu mẹ có vượt qua được không? //suy nghĩ//

Cứ mãi ở trong những suy nghĩ lung tung ấy khiến nó ngủ quên ở sofa lúc nào không biết.

Đến sáng hôm sau, Se Mi vừa tỉnh dậy đã thấy bên cạnh trống không. Người đâu? Đưa mắt nhìn xung quanh mà chẳng có ai nên cô nghĩ rằng Yoo Yeon đã dậy trước mình và ở ngoài phòng khách.

Sau khi cô làm vệ sinh cá nhân xong thì ra ngoài, nhưng ánh mắt lại đặt lên thân ảnh nằm ngủ say sưa ở ghế sofa.

SM : con bé này thật là... có nệm êm chăn ấm lại chẳng muốn nằm, ra đây nằm làm chi không biết nữa.

Cô vừa nói vừa đến chỗ nó, định kêu nó dậy thì chợt thấy người nó nóng bừng, có dấu hiệu bị cảm.

SM : Yoo Yeon! Mau tỉnh dậy đi con, con không sao chứ??

YY : eomma... sao hôm na- hắt xì…

SM : con có biết Hàn Quốc đang vào mùa lạnh không vậy Yeonie? Có phòng ấm mà con lại ra đây nằm ngủ để bây giờ bệnh rồi này.

YY : con xin lỗi mà…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play