“Giày? Giày gì?” Quý Trường Duật nghi hoặc nhìn Hứa Gia An.
Hứa Dao vỗ nhẹ tay anh: “Lát em nói lại sau."
Hứa Gia An mở túi vải, lấy đôi giày trắng đưa cho mẹ Anh Tử.
“Đại Quân nhất quyết muốn xỏ thử đôi giày này, nhưng cháu không thích người khác đụng vào đồ của cháu, cho nên cháu bảo cậu ấy muốn xỏ thì về lấy tiền mua, không thì đừng đụng vào"
Nông dân đến cả quần áo mới còn hiếm khi mua, thường thì sẽ mua cho con lớn nhất, khi nào mặc chật sẽ chuyển xuống cho con thứ.
Một bộ quần áo cũng phải mặc được mấy năm, thủng rách thì vá lại, cho đến khi cũ kĩ quá rồi mới bỏ làm khăn lau.
Đôi giày da trắng này đối với trẻ con thành phố thì đã khá cũ rồi, nhưng đối với người nông dân, đôi giày này không coi là cũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play