- Mà này, cháu có dự định tham dự chiến dịch vây quét Sứ Đồ không vậy, Liên?
Lúc này, Trần Thương bỗng dưng hỏi thăm. Nghe ông hỏi như vậy, Hạ Liên liền ngơ ngác.
- Cháu còn chẳng biết là có chiến dịch đấy…
Hắn đáp lời, giọng vô cùng uất ức. Cũng không biết là có người quên nói với hắn, hay là cố tình không nói với hắn…
Bất quá, câu nói tiếp theo của Trần Thương liền làm hắn không còn uất ức.
- Nãy vừa họp xong, ba ngày sau sẽ bắt đầu chiến dịch. Giờ thì chắc bọn họ đang chuẩn bị thông báo. Chú có vào họp nên biết trước vụ này. Sao? Muốn đi không?
Hạ Liên không chút do dự đòi một slot. Bất kể là việc bắt hắn đi làm thí nghiệm hay lần tập kích trước kia đều đã nói rõ Sứ Đồ là kẻ thù không đội trời chung với hắn.
Mặc dù không rõ Pháp Hội là làm sao tìm ra đại bản doanh của Sứ Đồ, nhưng mà cái này không quan trọng. Bất kể là dùng biện pháp gì, chỉ cần diệt được bọn chúng liền tốt.
Ba ngày sau, chiến dịch vây quét Sứ Đồ bắt đầu. Lần này Hạ Liên lén đi, cho nên đám Lưu Hải Đường không có đi cùng hắn. Chỉ có mỗi Hư Linh là đi cùng.
Kết quả hắn vừa tới nơi tập hợp liền gặp mấy người kia đứng chờ sẵn, còn Hư Linh thì lẳng lặng đứng ở phía sau các nàng, hai mắt híp lại nhìn hắn, mỉm cười.
Hạ Liên: …
Hắn còn có thể nói cái gì đây? Chịu phạt thôi.
Ừm, hình phạt như cũ là mặc nữ trang. Mặc dù đã rất lâu không có mặc nữ trang lại rồi, nhưng Hạ Liên vẫn là cảm thấy việc này không có gì đáng sợ.
Tối hôm đó, sau khi nhìn thấy bộ quần áo Mộc Hoa Tiên chuẩn bị, hắn liền hối hận việc mình không chạy trốn… Bất quá, đó là việc của buổi tối.
Lần vây quét này có khoảng 100 thiếu nữ phép thuật tham gia, trong đó có 12 người là Bậc 2, một người Bậc 3! Đội hình này đều đủ để đánh hạ một quốc gia nhỏ rồi, đừng nói tới chỉ là Sứ Đồ.
Nhìn nhà xưởng bỏ hoang trước mặt, khoé miệng của Hạ Liên không ngừng co giật. Vì sao lại là nhà xưởng?
Sau đó, hắn liền vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy người duy nhất đạt tới Bậc 3 đi lên đầu đội hình, triệu hồi một thanh kiếm màu lục nhạt, nhẹ nhàng chém ra một đường.
Lập tức, vùng không gian trước mặt nàng tựa như bị chém ra một khe hở, để lộ một căn cứ nhìn như đến từ tương lai đang nằm ở vị trí đáng ra phải là nhà xưởng.
Nhưng là như vậy vẫn chưa hết. Từ chỗ bị nàng chém ra, những vết nứt không ngừng lan tràn, tạo thành hình dạng của một cái lồng chắn hình bán cầu bao phủ một khu vực tương đối lớn tính từ chỗ “nhà xưởng bỏ hoang”.
Cuối cùng, những vết nứt kia vỡ tan, hoàn toàn để lộ đại bản doanh của Sứ Đồ trước mắt mọi người. Nhìn thấy cảnh này, Hạ Liên đã hiểu được là chuyện gì xảy ra.
Là kết giới. Sứ Đồ tạo một cái kết giới ngụy trang và phòng ngự. Bất quá, bọn hắn dù làm kết giới tốt cỡ nào cũng phải chịu thua một vị thiếu nữ bậc ba.
Mọi chuyện sau đó hoàn toàn không có bao nhiêu thứ đáng nói. Ngoại trừ có mấy tên Yểm Hoá Giả có thực lực tương đối mạnh cùng với mấy món vũ khí đặc thù có thể áp chế một phần ma lực trong người của những thiếu nữ phép thuật ra thì Sứ Đồ căn bản không có biện pháp chống cự hữu hiệu nào.
Ngoại trừ khoảng hai mươi tên Yểm Hoá Giả ra thì đám còn lại đều là người thường, rất nhanh liền bị bắt sống.
Mặc dù chiến dịch toàn thắng, hơn nữa không có ai bị thương nặng, nhưng hai câu nói mà Hạ Liên vô tình nghe được từ miệng của một tên thành viên cấp cao lại làm cho hắn không vui nổi.
“Lũ phản bội tụi bây chờ đi! Vương rồi sẽ mang theo hỗn loạn cùng hủy diệt đi đoạt lại những gì ngài đã mất!!!”
“Lũ phản bội”?
Là nói thiếu nữ phép thuật sao? Nhưng, phản bội ai?
Còn có, “đoạt lại những gì đã mất” là có ý gì?
Có quá nhiều dấu hỏi xuất hiện trong đầu hắn. Cho nên, hắn vừa trở lại căn cứ của Pháp Hội liền mượn một bản sao của quyển sách mà Hồng Liên từng cho hắn cùng nhóm Lưu Hải Đường xem, nghiêm túc đọc lấy.
Hắn muốn biết, vì sao những tên kia lại muốn biến con người thành Yểm Thú.
Cùng với, mục đích cuối cùng của bọn hắn là gì.
Quyển sách này tên là “Vương”. Tên rất ngắn, nội dung cũng rất ngắn.
Thuở xưa, Mộng Linh Giới là một nơi cực độ hỗn loạn. Yểm Thú sống ở nơi đây không ngừng cắn xé, thôn phệ lẫn nhau.
Sau đó, từ trong hư không, Vương xuất hiện. Vương chinh phạt khắp nơi, lấy lực lượng tuyệt đối trấn áp hung tính của đám Yểm Thú, đồng thời khai trí cho chúng, sáng lập nên một đế quốc dành cho Yểm Thú.
Nhận thấy chỉ có một mình rất khó để quản lý đế quốc, Vương chia tách lực lượng của mình ra, giao cho mười hai vị thuộc hạ đắc lực.
Rồi một ngày, một cô gái vô tình đi lạc vào Mộng Linh Giới, đi đến đế quốc của Vương. Biết nàng là đến từ Hiện Thế (Thế giới thực), Vương tiếp đón nàng rất nồng nhiệt, đồng thời cho nàng thấy được sự kỳ diệu của ma pháp.
Cô gái kia đã nảy lòng tham, muốn chiếm lấy thứ sức mạnh này, cùng với cả đế quốc. Cô dùng ngôn ngữ dẫn dụ hai trong số mười hai vị thủ hạ của vương phản bội.
Bởi vì đã quá tin vào thuộc hạ cùng với cô gái ấy, Vương đã bị bọn hắn đánh lén, bỏ mình.
Ngay khi Vương vừa mất, toàn bộ Yểm Thú trong đế quốc liền bạo phát hung tính, bắt đầu tiếp tục cắn xé, thôn phệ nhau. Toàn bộ đế quốc sụp đổ chỉ trong phút chốc.
Những kẻ duy nhất còn giữ được lý trí, chỉ có mười vị cận vệ do Vương tạo ra, cùng với hai kẻ phản bội.
Nhận thấy tình hình không ổn, hai tên kia liền mang cô gái loài người trốn đi, đồng thời ký kết khế ước với cô. Kể từ đây, bọn hắn cùng dòng dõi bọn hắn có thể đi đến Hiện Thế, còn nhân loại có thể ký kết khế ước để thu được một phần sức mạnh của bọn hắn.
Nhưng cũng vào lúc ấy, lực lượng của Vương còn sót lại trong người bọn hắn đã sửa lại giao ước, khiến những kẻ phản bội và dòng dõi của chúng sẽ biến thành những viên bảo thạch khi đến Hiện Thế.
Còn mười vị cận vệ trung thành thì ở lại Mộng Linh Giới, không ngừng tìm cách hồi sinh chủ nhân của bọn hắn.
Đọc tới trang cuối, một lời tiên đoán xuất hiện trong mắt Hạ Liên.
- Khi mười hai chòm sao tề tựu và hoá thành một chòm sao duy nhất, ngài sẽ trở lại và lấy đi hết thảy những gì ngài đã mất, và những kẻ tội đồ sẽ được đắm mình trong vực sâu vô tận…
Hạ Liên hít sâu một hơi, đóng quyển sách lại.
Cho nên, kỳ thực ta là phản diện?