Trong một game mà nỗi đau và cái chết chân thực như ngoài đời thực, những người nghiệp dư thậm chí không thể lộ mặt. Nỗi sợ hãi khiến cơ thể họ cứng đờ và không để họ làm những gì họ bảo.
Haruka nhìn chằm chằm về hướng có thể có kẻ thù và chờ đợi bất kỳ chuyển động nào.
Anh nhìn thấy một nhóm gồm năm người, khác với Haruka và những người khác, và chuyển động của chúng chậm lại sau khi đến gần một khoảng cách nhất định.
Kuzuryuu Masaomi, người luôn nở nụ cười không hề sợ hãi, dẫn đầu nhóm và Sakuragi Yui, Koizumi Serie, Sasaki Asako và Kageyama Gonzo im lặng đi theo sau hắn.
Chúng bước vào một khu nhà máy ba chiều dường như được xây dựng để tạo ra các trận chiến ba chiều.
Xung quanh chu vi các tòa nhà luôn có lối thoát hiểm và giàn giáo, giúp việc đi vào từ tòa nhà này sang tòa nhà khác dễ dàng.
"Vị trí này là tốt nhất. Kageyama, bố trí lính canh."
"T-Tuân lệnh!"
Kuzuryuu ra lệnh bố trí súng máy không người lái trên đường phố với tầm nhìn rõ ràng.
Súng phát hiện kẻ thù bằng nhiệt kế và tự động tấn công. Nếu có nhược điểm là không đăng ký được nhận dạng. Nếu ai đó đi vào trong tầm bắn của súng, họ sẽ bị tấn công không thương tiếc, ngay cả khi họ là đồng minh.
"Sakuragi, kẻ địch đang di chuyển à?"
"Không, chúng vẫn chưa rời khỏi chỗ cũ."
"Nhà máy lớn đó... Đó là một nơi thích hợp để phục kích."
Nơi được cho là nhóm của Haruka là một trong những tòa nhà lớn nhất trong khu vực nhà máy.
Đó là một tòa nhà xiêu vẹo, nhiều chỗ bị phong hóa và có màu nâu đỏ. Nó trông mỏng manh và khốn khổ so với kích thước của nó.
"Sakuragi, đưa cho ta MOD để ta có thể chuyển đến."
"Được rồi."
Sakuragi đưa MOD phát hiện, thứ rất quan trọng cho việc trinh sát, cho Kuzuryuu.
"Các người bắn những kẻ thù đang trốn thoát khỏi tòa nhà. Nếu chỉ có một người trong số chúng bước ra, hãy đảm bảo kiểm tra xem chúng có đeo mặt nạ phòng độc hay không. Nếu bắn nhầm, ta sẽ giết các ngươi."
Bốn người được giao đủ súng đều lo lắng gật đầu.
Kuzuryuu đeo mặt nạ phòng độc và tiến về phía tòa nhà với súng phóng lựu và súng trường tự động.
Chỉ có hai lối vào nhà máy. Phần còn lại không có cửa sổ và cách duy nhất để trốn thoát là đập xuyên tường.
Nếu chạy đến một con phố vắng vẻ, họ sẽ bị bắn bởi súng máy không người lái, còn nếu chạy đến một khu vực phức tạp hơn, họ sẽ gặp phải hỏa lực đồng thời của bốn người đang đứng xung quanh.
Kuzuryuu không mong đợi mỗi người trong số chúng sẽ bắn trúng mục tiêu, nhưng nếu cả bốn người cùng bắn, chúng có thể sẽ gây ra một hoặc hai vết thương, nếu không muốn nói là một vết thương chí mạng.
Nếu may mắn, chúng có thể giết ai đó.
Sự bất tài có tác dụng của nó.
Và đối với Kuzuryuu, người không nghi ngờ gì về khả năng của mình, đã một mình lao vào thành trì của kẻ thù.
Thứ đầu tiên hắn bắn là một quả lựu đạn gas.
Các xi lanh được đẩy ra với một âm thanh bật nhẹ và chúng giải phóng một đám mây khí độc bên trong nhà máy. Tất nhiên, nó không có tác dụng với Kuzuryuu, người đang đeo mặt nạ phòng độc đúng cách. Đó là một đòn không thương tiếc, chỉ đơn phương hành hạ kẻ thù.
Tầm nhìn dần dần xấu đi. Khí lan ra như thể đang bò trên mặt đất. Nhưng như thế không đủ.
Hai phát, ba phát, cẩn thận tiến lên, Kuzuryuu sử dụng lựu đạn một cách tiết kiệm.
Các chấm sáng trên bản đồ báo hiệu kẻ địch gần như chồng lên nhau. Họ có thể ở gần đây.
"Chúng không ở tầng một phải không?"
Kazuryuu nhìn quanh sàn nhà đầy khí độc và mỉm cười với cầu thang dẫn lên tầng hai.
Đúng lúc đó, tiếng súng và tiếng nổ vang lên từ bên ngoài.
"Woa... Có vẻ như họ đã bắt được rồi."
Hắn cười gượng.
Bản đồ chưa được cập nhật nên các điểm sáng vẫn chồng lên nhau nhưng có lẽ chúng sẽ di chuyển trong bản cập nhật tiếp theo.
Kuzuryuu dừng động tác thận trọng của mình và mạnh dạn tiến một bước lớn.
Hắn chạy một mạch lên cầu thang và bắn một quả lựu đạn gas từ đầu cầu thang lên tầng hai.
Có thể vẫn còn một cuộc phục kích.
Kuzuryuu mặc áo chống đạn nhưng chân, tay và trên hết là đầu không được bảo vệ. Hắn phải cảnh giác với họ.
Hắn ta tiến hành trong tầm nhìn kém.
Lựu đạn gas, chìa khóa của cuộc tấn công, vẫn còn.
Khí sẽ không trong trong một thời gian. Kuzuryuu đang đợi bản đồ được cập nhật vào thời điểm này.
Hắn bắn lựu đạn hơi ngạt khắp nơi để khí gas được rải đều, rồi nhìn vào bản đồ.
"Cái đéo gì vậy?!"
Kuzuryuu mở to mắt và kinh ngạc.
★
"Tôi biết mà... Tôi phải bắn chúng, phải không..."
"Chúng ta không có lựa chọn nào khác... Nếu game này là có thật, chúng ta phải đáp ứng những Điều Kiện Clear của mình để tồn tại."
Sakuragi vẫn không thể chấp nhận được đây là sự thật.
Tuy nhiên, sau khi nghe lời giải thích hợp lý của Kuzuryuu, ít nhất cô cũng cảm thấy mình phải sống sót.
Nếu đây là một loại thí nghiệm hoặc dự án tồi tệ nào đó, và cô không thực sự chết, thì sẽ không có vấn đề gì để cô có thể gạt cơn giận sang một bên.
Nhưng nếu đây là trò chơi do Red Rom chơi, nếu cô không sống sót trong game thì cô thực sự sẽ chết. Những hành vi sai trái của họ đã được Sakuragi biết rõ.
"Đừng suy nghĩ quá nhiều. Dù sao thì cô cũng sẽ không phải chịu trách nhiệm về tội ác này."
Sasaki nói một cách thờ ơ.
Koizumi và Sakuragi có những biểu cảm khó tả trên khuôn mặt.
"Khí đang bị rò rỉ... Kuzuryuu đang tấn công."
Gonzo, người đang theo dõi nhà máy mà Kuzuryuu đã xâm chiếm, lẩm bẩm những lời đó. Ba người họ nhìn vào nhà máy.
Một loại khí có màu sắc đáng ngại mà họ chỉ thấy trên TV và phim ảnh đang rò rỉ ra từ khoảng trống của các tòa nhà. Có vẻ như những quả lựu đạn hơi đó trải rộng trên một khu vực rất rộng.
Nếu kẻ địch đang ẩn nấp ở tầng trệt, họ sẽ bị sát thương chí mạng.
Tiếng những tấm sắt mạ kẽm được bước qua từ bên ngoài vang lên.
Âm thanh bị cắt đứt, và một lúc sau, âm thanh hạ cánh vang vọng trong không trung.
"Cái gì?!"
Gonzo cảm thấy có điều gì đó không ổn và giơ vũ khí lên.
Người phụ nữ nhìn về hướng phát ra âm thanh. Koizumi và Sakuragi nghiêng người về phía nhau với vũ khí kẹp chặt trước ngực.
Tiếng mái nhà vẫn vang vọng xuống đất. Mọi người đều nhìn theo nguồn gốc của âm thanh.
"Có người ở trên mái nhà!"
Sakuragi hét lên điều mà mọi người đều đã biết mà không nhận ra rằng làm như vậy thật ngu ngốc.
Tiếng tấm tôn bị giẫm lên tiếp tục vang lên.
Một cái bóng được phát hiện trên mái nhà.
Gonzo bắn vào nó với tốc độ phản ứng gần như thần kỳ, nhưng hắn ta chỉ bắn trúng nóc nhà. Tiếng đạn nảy vang lên.
"T-Tệ rồi... Chúng ta đang ở thế bất lợi! Mọi người hãy đi tìm nơi không có lính gác—"
"Aaa—"
Có thứ gì đó rơi từ trên cao xuống.
Sakuragi không biết nó là gì.
Mặc dù cô không biết nó là gì, nhưng tâm trí cô lại trải qua nhiều ký ức khác nhau.
Sakuragi nghĩ rằng đây hẳn là điều họ muốn nói khi cuộc sống của họ đang lóe lên trước mắt.
Ngay khi cô nhận ra điều này, quả đạn nổ tung và rơi xuống đất.
Những mảnh vỡ của viên đạn có sức công phá khủng khiếp đã phá hủy toàn bộ thi thể xung quanh nó.
Koizumi, người đứng sau Sakuragi, là người duy nhất sống sót.
"Aaa, aaa, aaa, aaa..."
Cô không chạy, không la hét hay khóc lóc. Cô chỉ tiếp tục nhìn cảnh tượng kinh hoàng trước mặt trong trạng thái sững sờ thực sự.
Cô rơi vào trạng thái sốc đến mức không còn nhìn thấy cảnh tượng trước mặt nữa.
Một tiếng súng vang lên.
Viên đạn găm vào trán Koizumi như thể bị hút vào não, phá hủy tủy sống não và kết liễu mạng sống của cô.
"Một lần nữa..."
Obi Haurka lẩm bẩm với chính mình khi nhìn xuống mặt đất đỏ như máu từ trên sân thượng.
★
"Má nó...!"
Khi Kuzuryuu kiểm tra bản đồ, bốn điểm sáng đã biến mất, chỉ còn lại một điểm gần đó.
Tuy nhiên, không còn nghi ngờ gì nữa, chúng đã dồn kẻ thù vào chân tường. Các dấu chấm vẫn chồng lên nhau.
Một vụ nổ vang lên trong nhà máy.
(Có phải chúng đang cố gắng trốn thoát bằng cách phá hủy bức tường không? Ta sẽ không cho phép các ngươi đâu!)
Không để ý đến tiếng bước chân của mình nữa, Kuzuryuu chạy thẳng về hướng phát ra âm thanh.
Sau khi trốn thoát qua làn sương khí, hắn thấy mình đang ở trong một không gian rộng lớn kéo dài đến tận trần nhà.
Cánh cửa thứ ba được mở ra ở đó. Không có dấu hiệu của kẻ thù.
"Chó chết!"
Hắn phải mất khoảng 30 giây mới đến được đó sau khi nghe thấy tiếng nổ.
Họ không thể đi xa được.
Kuzuryuu rời khỏi nhà máy qua một lỗ thông hơi để đề phòng một cuộc phục kích.
Kuzuryuu nghĩ rằng kẻ thù đã tiêu rồi và tháo mặt nạ phòng độc đang che khuất tầm nhìn của mình chỉ bằng một cử chỉ đơn giản.
Liếc trái phải, hắn tìm kiếm dấu vết.
Hầu như không có tiếng ồn xung quanh trong game. Gió lặng và không có xe chạy. Vì vậy, nếu lắng nghe kỹ, có thể nghe thấy những âm thanh xa xăm.
Khi Kuzuryuu nhắm mắt lại và tập trung, hắn có thể nghe thấy tiếng sỏi lạo xạo.
Với sự nhanh nhẹn và linh hoạt nhờ thể chất rắn chắc của mình, Kuzuryuu đã thu hẹp khoảng cách của họ trong nháy mắt.
Hắn đuổi theo họ với khẩu súng phóng lựu đeo trên thắt lưng và một khẩu súng trường tự động.
Hắn nhìn thấy ai đó đang chạy dọc theo mê cung giàn giáo ngoài trời. Đó là một chàng trai có mái tóc dài màu nâu tro. Anh nhìn Kuzuryuu một cái và chạy nhanh nhất có thể, hướng về phía trước.
Không chút do dự, Kuzuryuu chĩa họng súng vào chàng trai và bóp cò.
Tuy nhiên, do khoảng cách hơn 40 mét và chênh lệch độ cao nên đạn bị bật ra khỏi giàn giáo và tường.
Thật khó để đánh một người đang di chuyển sang một bên.
Kuzuryuu đi từ cầu thang gần đó đến chỗ đứng nơi chàng trai vừa đi qua.
Anh chàng chạy từ nhà máy này sang nhà máy khác bằng những bước đi nhẹ nhàng.
Đối thủ tận dụng tối đa khả năng nhảy và leo trèo, Kuzuryuu đuổi theo anh bằng đôi chân kiêu hãnh của mình.
Khoảnh khắc họ gặp nhau, Kuzuryuu bắn một viên đạn không chút do dự. Viên đạn không bay thẳng mà trúng vào tay vịn do anh hụt hơi vì chạy.
Chàng trai quay lại và bắn ba phát súng từ khẩu súng lục của mình. Kuzuryuu cúi xuống để tránh đòn tấn công.
Chàng trai nhảy lên và biến mất khỏi tầm nhìn của Kuzuryuu. Độ cao so với mặt đất là hơn 20 mét. Nếu họ ngã xuống, có lẽ họ sẽ chết.
"Ngươi điên à?!"
Kuzuryuu nhanh chóng chạy theo và đến đoạn đầu đài nơi chàng trai vừa nhảy xuống.
"Ba, hai, một...!"
Khi Kuzuryuu nhìn xuống, hắn thấy một chàng trai đang ném thứ gì đó từ nóc một tòa nhà bên dưới khoảng 7 mét.
Kuzuryuu ngay lập tức nhận ra đó là một quả lựu đạn cầm tay và dùng súng của mình bắn vỡ nó. Hắn nhanh chóng giơ khẩu súng trường tự động ra trước mặt để làm lá chắn.
Quả lựu đạn nổ tung cách hắn một khoảng, và vỏ của nó văng ra xung quanh.
"Gghh..."
Những viên đạn bay với tốc độ siêu nhanh và không gây ra vết thương chí mạng nhưng làm hỏng chân và tay của Kuzuryuu, cũng như khẩu súng trường tự động mà hắn ta đang sử dụng làm lá chắn.
"Đ* má tụi mày!"
Kuzuryuu ném khẩu súng trường tự động vô dụng đi và rút ra một khẩu súng lục từ bao súng trên thắt lưng.
Hắn đuổi theo chàng trai đó, cơ thể hắn ta tê dại vì đau đớn.
Hắn lấy một quả lựu đạn từ súng phóng lựu, vứt nó đi và nạp một quả lựu đạn khác.
Không giống như số lượng lớn lựu đạn hơi của hắn, súng phóng lựu chỉ có hai quả lựu đạn.
Chỉ có trục được căn chỉnh và sau đó quay mà không cần phỏng đoán.
Dù đã nhắm trúng mục tiêu ở một mức độ nào đó nhưng viên đạn vẫn bay đúng chỗ, điều mà hắn không ngờ tới. Một vụ nổ nội tạng làm rung chuyển giàn giáo trước mặt chàng trai.
Mất lối thoát, chàng trai hoảng sợ quay người, đi về hướng khác.
"Đ* mẹ mày!"
Hắn bắn quả lựu đạn thứ hai. Lần này, quả lựu đạn thứ hai nhắm vào chàng trai.
Anh chàng nhanh chóng bỏ chạy qua lan can nhưng bị vụ nổ giữa không trung thổi bay.
Qua khe hở của lưới thép, Kuzuryuu nhìn thấy chàng trai nằm bất tỉnh trên mái nhà.
Vứt khẩu súng phóng lựu đi, Kuzuryuu nhẹ nhõm hơn và lê cái chân đau nhức của mình, tiến lên mái nhà để kết liễu đối thủ.
Hắn đã chảy rất nhiều máu sau đòn tấn công vừa nhận. Tính mạng của Kuzuryu sẽ gặp nguy hiểm nếu hắn không sớm dừng cuộc tấn công.
Hắn bước đến gần chàng trai với những bước đi loạng choạng.
Hắn có thể nhìn thấy chàng trai qua hàng rào dây thép, nhưng hắn ta vẫn không thể bắn rõ ràng. Hắn không thể bắn trừ khi tự kéo mình ra khỏi tay vịn.
Khi Kuzuryuu cuối cùng cũng đến, chàng trai đã tỉnh dậy.
Kuzuryuu chĩa súng vào anh nhưng chàng trai bóp cò trước.
Âm thanh không khí thoát ra từ khẩu súng, cơn sốc vang vọng trong ruột gan. Tuy nhiên, Kuzuryuu không hề hấn gì.
Viên đạn mà chàng trai bắn ra được bảo vệ bởi áo chống đạn.
Trước sự ngạc nhiên của chàng trai, Kuzuryuu bắn một viên đạn với bàn tay run rẩy vì vết thương.
Kuzuryuu không thể cảm nhận được đầu ngón tay của mình nên không thể bắn thêm phát nào nữa. Cò súng rất nặng.
Mồ hôi chảy vào mắt hắn. Kuzuryuu nheo mắt, và trong tầm nhìn thu hẹp lại, hắn ta nhìn thấy chàng trai nhẹ nhàng ngã xuống phía sau mình.
"Hahaha, chết mày chưa—"
Kuzuryuu chế giễu chàng trai, nhưng sau đó một tiếng súng vang lên.
Cơ thể của Kuzuryuu yếu đi và hắn khuỵu xuống.
Không hiểu chuyện gì đã xảy ra, Kuzuryuu ngã xuống đất.
"—Haruka!"
Điều cuối cùng Kuzuryuu nghe thấy là tiếng hét chói tai của một cô gái xa lạ.
(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT