Haruka tỉnh dậy. Nhận thấy điều đó, Yunika nhìn vào khuôn mặt Haruka từ phía trên anh.

Trần nhà bị gián đoạn bởi khuôn mặt xinh đẹp và đáng yêu của Yunika.

"Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng. Dù sao cũng đã 11 giờ rồi."

Yunika đã mặc đồng phục học sinh của mình rồi. Mặt khác, Haruka bán khỏa thân chỉ có mỗi chiếc quần lót.

Khi Haruka tỉnh dậy và liếc nhìn Yunika với đôi mắt rũ xuống, mặt Yunika ngay lập tức đỏ bừng.

Đó là bởi vì Yunika nhận thức được rằng cô vô tình bị mê hoặc bởi hình ảnh phần thân trên của Haruka.

"Mặc cái này vào đi."

Quay mặt đi khỏi anh, Yunika ném cho Haruka một chiếc áo sơ mi.

Haruka cảm ơn cô và nhanh chóng mặc áo vào.

Yunika nuốt nước bọt khi nhìn Haruka thay đồ. Cô lắc đầu để xua đi những suy nghĩ dâm đãng, hợp lý hóa rằng thay vào đó người đàn ông nên giữ những suy nghĩ như vậy.

"Em có muốn quay lại ký túc xá của mình không?"

"Không đâu. Em không thể đi lại bình thường vì anh đó."

"Xin lỗi nhá."

"Em thực sự không sao đâu."

Đôi chân của Yunika run rẩy đến mức cô không thể đứng vững được. Cô cố gắng đứng dậy, nhưng khi rung động truyền đến bụng dưới, cô cảm thấy tê tê và yếu ớt.

"Vậy thì bây giờ hãy thư giãn thôi. Anh đã thanh toán rồi."

Haruka đứng dậy và đi vào phòng tắm để đánh răng.

Yunika tiễn anh đi rồi nằm xuống, vỗ chân.

Mỗi khi rảnh rỗi, cô lại nhớ tới chuyện tình đêm qua.

Họ làm liên tục, cọ xát những bộ phận quý giá của mình, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt xấu hổ của nhau. Cô đã trao mọi thứ cho Haruka.

Tất nhiên, Yunika không hề hối hận. Lòng cô tràn ngập một cảm giác hưng phấn khiến nó ấm áp.

Nhưng đồng thời lại có một cảm giác ngượng ngùng.

Yunika dùng mu bàn chân đập vào chiếc giường mềm mại, vùi mặt vào chiếc gối có mùi giống hệt Haruka.

Sau vài phút đau khổ chờ đợi, cuối cùng Haruka cũng trở lại phòng ngủ.

Haruka vẫn chưa mặc quần áo đàng hoàng. Anh không sử dụng bất kỳ sản phẩm làm tóc nào mà chỉ buộc mái tóc dài bằng kẹp tóc một cách lộn xộn. Yunika nhìn chằm chằm vào khuôn mặt anh, thấy nó tươi mới.

"Haruka, tóc của anh khá dài khi xõa xuống đấy."

"Trông nó có bẩn không?"

"Không có đâu. Em nghĩ nó có vẻ hợp với anh. Mặc dù em cũng nghĩ anh sẽ trông đẹp trai hơn với mái tóc ngắn."

Yunika không thích mái tóc dài của Haruka.

Cô thích những chiếc kẹp tóc nhiều màu sắc giữ lấy mái tóc dài của anh, đôi tai và đôi khuyên tai lộ ra giữa mái tóc khiến anh trông thật quyến rũ đối với cô.

Haruka ngồi trên giường. Anh dựa vào Yunika đang ngồi cạnh anh.

"Anh nặng quá."

Yunika dụi đầu vào vai Haruka.

Một thời gian, họ trải qua khoảng thời gian hạnh phúc khi ôm nhau.

Yunika tự hỏi đã bao nhiêu lần kể từ ngày hôm qua cô đã nghĩ rằng mình muốn làm điều đó mãi mãi.

Việc cô mong nó kéo dài mãi mãi cho thấy rằng Yunika rất vui và hài lòng từ tận đáy lòng khi có thể dành thời gian bên Haruka.

Bây giờ cũng vậy, khi họ ở gần nhau.

Yunika mong muốn được trải qua một cuộc sống nhàn nhã với Haruka theo cách này sẽ tồn tại lâu dài.

"Aaa."

"Chuyện gì vậy?"

"Hừm. Không có gì."

Yunika gần như buột miệng nói rằng cô đang hạnh phúc.

Đó không phải là điều xấu nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ.

"Hãy xem thứ gì đó trong khi ăn trưa nhé."

"Cê cê."

Họ từ bỏ việc quay lại và ở lại khách sạn một thời gian dài.

Chiếc giường không quá bẩn, họ đã dọn dẹp nó ở một mức độ nào đó. Họ có thể ở lại miễn là họ trả thêm phí.

"Nhân tiện, Haruka..."

"Gì á?"

"Anh đứng bét lớp, ạm nên học chăm chỉ hơn."

Yunika đã kiểm tra thứ hạng của Haruka trong lớp vì Rui đã nói với cô như vậy. Quả thực nó đứng thứ 40, thấp nhất trong lớp.

Trong năm nhất, năng lực học tập của học sinh chiếm 70% tổng điểm. Vì vậy, ngay cả một người lười biếng như Haruka cũng nên học nhiều hơn một chút.

"Anh học không giỏi."

"Vì anh đỗ vào A-10 nên anh có thể làm được, phải không? Em sẽ giúp anh học."

"Yuni-sensei."

"Đúng vậy. Anh có thể gọi em là Yuni-sensei. Em sẽ dạy cho anh rất nhiều điều thú zị."

"Xin vui lòng có chừng mực nhé."

"Điều đó phụ thuộc vào điểm số của anh."

Haruka rên rỉ và ném mình lên giường, Yunika cũng tham gia.

Họ nắm tay nhau và cùng nhìn lên trần nhà.

"......"

Cả hai đều im lặng, nhưng cả hai đều không cảm thấy khó xử.

Họ trải qua khoảng thời gian đó trong sự ngơ ngác, đắm mình trong hơi ấm trong vòng tay nhau.

Yunika cố ý im lặng, nếu cô mất tập trung, cô có thể sẽ buột miệng nói rằng mình đang hạnh phúc nếu không cẩn thận. Đó là cách cô hạnh phúc.

"Aaa, Ria vừa gửi tin nhắn."

"Cái~gì? Tại sao anh lại nói về những cô gái khác khi em ở đây?"

Yunika nói như vậy với vẻ đùa cợt bất chấp nội dung buộc tội. Haruka mỉm cười và bỏ qua khi kiểm tra tin nhắn của Ria.

"......"

"Gì thế?"

"Họ đang đến."

"Ee?"

"Họ đang đến đây chơi."

"Eee."

Càng có nhiều người quan hệ với Haruka thì anh càng phải dành sự quan tâm của mình cho họ. Vì đó là Ria nên Yunika không bận tâm.

Yunika muốn ở lại một mình với Haruka lâu hơn một chút, nhưng cô có rất nhiều điều muốn nói với Ria nên cô đã chấp nhận.

"Ngoài ra, Miyako và Shinku cũng sẽ đến."

"Hở? Tại sao lại là Shinku?"

"Để tất cả những người anh hẹn hò sẽ gặp nhau cùng một lúc chăng?"

"Hả?"

"Hửm?"

Khuôn mặt của Yunika tràn ngập sự kinh ngạc.

"Anh có hẹn hò với Shinku không?"

"Ria không nói với em à?"

"Không, cậu ấy không làm thế. Cả Shinku lẫn Ria đều không. Em biết rằng cậu ấy có vẻ để ý đến anh, nhưng em không biết rằng anh đang hẹn hò với cậu ấy..."

Cô tỏ ra bối rối và khó chịu.

Yunika nhận thấy Shinku quan tâm đến Haruka. Nhưng cô không ngờ rằng cô ấy đã đi trước cô.

"A-Anh đã làm chuyện đó với cậu ấy rồi à?"

"Ờm... Vâng."

Trước câu trả lời của Haruka, Yunika cảm thấy một tiếng đập mạnh vang lên trên đỉnh đầu cô.

Một cảm giác thất bại, một cảm giác xa lánh và một chút ghen tị tràn ngập trong đầu cô.

"Hàa."

Yunika đứng dậy ngay lập tức và lao vào ngực Haruka không chút do dự.

"Guee."

"Anh thật kinh khủng."

"Xin lỗi nhé."

"Anh là ai, em không biết, anh đi raaa điii."

Yunika quấn mái tóc đỏ của mình quanh người Haruka như thể cô đang xoa mùi hương của mình lên khắp cơ thể anh.

Sau đó, cô chiếm lấy môi anh.

Lặp đi lặp lại.

Yunika biến cú sốc của mình thành động lực và dành rất nhiều tình yêu cho Haruka.

Trong khi họ đang làm tình như vậy, chuông báo cuối cùng cũng vang lên thông báo những người khác đã đến.

Yunika được Haruka bế theo kiểu công chúa. Ngược lại, Yunika bám chặt lấy anh không chịu buông. Nói xong, Haruka bước ra cửa chào Ria và những người khác.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play