Cố Vân Khê dở khóc dở cười, thời thơ ấu cô cái gì cũng có thể dùng, cho dù bé trai mặc quần áo nhỏ nhỏ xinh đẹp của bé gái cũng không sao. Nhưng, Tề Thiệu thì không như vậy, hắn ở phương diện này lại vô cùng cố chấp. Được rồi, hắn thích làm gì thì làm, nếu những thứ này bọn họ không dùng được thì còn có thể đem đi tặng người khác, dù sao thì các anh chị của cô sau này cũng sẽ sinh con. Điện thoại của Tề Thiệu vang lên. “Là cha gọi.”
Anh nhận máy, nghiêm túc nói: "Được, được."
Sắc mặt Cố Vân Khê lúc này bỗng có chút kỳ quái, nhịn không được hỏi: "Sao vậy?”
“Cha nói là chúng ta vẫn nên chuẩn bị mấy người bảo mẫu trước, để cho bọn họ phục trách chăm sóc con cho chúng ta. " Tề Thiệu bất đắc dĩ cười, nói: " Đây là sợ chúng ta cái gì cũng không biết đây mà. Anh đoán không chừng hôm qua ở tiệc cưới ông ấy đã nghĩ ra hết cả rồi.”
Cố Vân Khê:...
“Còn nói chuẩn bị mua một nhà máy quần áo, chuyên làm quần áo cho trẻ em.”
Cố Vân Khê khóe miệng co rút, nói: "Cha con hai người tại sao lại như vậy..." Bọn họ cũng quá khoa trương rồi đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play