Cố Vân Khê ngồi ở gian phòng bên cạnh cũng thiếu chút nữa đã bị sặc nước miếng, mắt không khỏi trừng lớn lên.
Cô hơi nghiêng đầu nhìn sang, hiển nhiên Hoắc Vân Sơn ở bên cạnh cô cũng như bị sét đánh trúng, anh cho dù thế nào cũng không nghĩ tới Cố Như lại là cái người điên như vậy. Lúc trước nhìn còn rất tốt, có thể giao tiếp bình thường, sao bây giờ lại…
Trong phòng, Tề Tĩnh hoảng sợ lui về phía sau vài bước: "Cô đừng có tới đây, đừng tới đây.”
Nhân viên công tác đúng lúc giữ chặt Cố Như, nhưng Cố Như lúc này lại như bị điên, cô ta điên cuồng giãy dụa.
"Ông xã, em là vợ của anh, anh không phải rất yêu rất yêu em sao, anh còn nói sẽ mua rất nhiều trang sức châu báu cho em, đi đến đâu cũng sẽ mang em theo…"
Tề Tĩnh nghe vậy liền tái mặt, nói: "Dừng dừng, tôi không phải tới đây để nghe cô phát điên, nếu đầu óc cô thật sự có bệnh thì nhanh chóng đi trị đi.”
“Anh làm sao vậy? Anh... " Cố Như bỗng nhiên mắt lộ ra một tia hung ác, lớn tiếng thét chói tai, nói: “Anh vẫn chưa quên Cố Vân Khê sao? Cô ta đã chết, đã chết, một người chết......”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT