Cố Vân Khê bình tĩnh cười hỏi: “Tôi có thể đi rồi?”
Hai tay Joe nắm chặt thành quyền, cảm xúc kịch liệt lăn lộn trong ngực.
“Cô đã làm cái gì?”
Cố Vân Khê cười không nói, không sai không sai, tất cả đều nằm trong dự liệu của cô.
Chỉ chốc lát sau, đoàn người liền kéo hành lý đi ra.
“Tiểu Khê, có thể đi rồi.”
Đồng tử của Joe chấn động, bọn họ đã sớm thu dọn hành lý xong rồi? Như thế này là nói lên điều gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT