Khóe miệng Cố Vân Khê hơi nhếch lên, Tề lão gia đã từng nói tâm tính thủ đoạn của người này chỉ là những thủ đoạn mèo cào, trò mua vui cho thế gia bọn họ mà thôi. Đáng tiếc những đời thứ hai quá tầm thường, không nhìn ra được. Ngụy tổng cũng từng thừa nhận như vậy, ông hay nói, những đứa con của ông không có tố chất, nên chỉ có thể hy vọng vào đám cháu đời sau này thôi.
"Vậy là tốt rồi. Ngài cũng biết, nếu trong nhà có người từng bị đi tù, tức là đã có vết nhơ, đời tư không trong sạch. Trong ba đời dòng họ đó sẽ không được khảo công, không được tham gia quân ngũ, những con đường thăng quan tiến chức trong bộ máy nhà nước đều bị chặn kín, không thể làm gì khác đươc."
Ngụy tổng lúc này cũng đã ý thức được điều gì, trong nháy mắt bỗng trở nên nghiêm túc: “Tôi hiểu rồi, cảm ơn cháu.”
Lúc trước, vợ ông còn nói nếu Cố Như có thể được bồi dưỡng tốt, thì có thể cho cô ta làm cháu dâu nhà mình. Cháu trai ông nếu đã không có năng lực, thì cứ cưới cho nó một người vợ có khả năng là được.
Bây giờ ngẫm lại, Cố Như tuổi còn nhỏ như vậy, mà đã có thể cùng với người ngoại quốc kia tới lui liên lạc, chỉ sợ cô ta đã sớm đem người Ngụy gia của ông đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Cố Như ngàn tính vạn tính cũng không nghĩ đến Cố Vân Khê không dùng vũ lực, cũng không trực tiếp khai chiến mà cô sẽ trực tiếp cắt đứt đường lui, khiến cho cô ta không còn chỗ dựa nữa.
Nếu như không có Ngụy gia chống lưng, gia thế của cô ta thì không trong sạch, lý lịch cá nhân cũng không trong sạch. Một đứa con gái không có bằng cấp như cô ta thì làm sao có đường sống nữa đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play