Đến phiên con rể thứ ba Ngô Chí Cương, gã là một người rất khiêm tốn, năng lực làm việc rất tốt, là người rất biết cung kính đối với trưởng bối, ôn hòa với vãn bối, còn đối với vợ con thì vô cùng yêu thương. Vì thế danh tiếng của gã là tốt nhất trong ba người.
“Cha, người cũng đừng giận chị hai. Chị ấy chỉ nói như vậy nhưng tâm tính lại rất tốt. Dù sao cũng là cha con ruột với nhau, ông bà ta nói cha con không thù qua đêm, con người con coi trọng tình thân nhất, nên không muốn có chuyện như vậy xảy ra trong gia đình chúng ta. Mong người hãy tha thứ cho chị ấy.”
Tề đại tiểu thư có chút cao hứng, nói: "Vẫn là em ba thiện lương nhất. Không giống như người nào đó, miệng thì luôn gọi là chị hai, nhưng trong lòng lại nghĩ khác.”
Tề Thiệu nhìn qua, ánh mắt trong trẻo nhưng lúc này lại lạnh lùng vô cùng: “Chị đang nói tôi sao?”
Tề đại tiểu thư chỉ định nói cho bỏ tức thôi nhưng lại bị ánh mắt của hắn kích thích, không kìm được bộc phát: “Cha, con kém hơn Tề Thiệu ở chỗ nào chứ?”
Tề lão gia rất thất vọng: "Cha chưa bao giờ phủ định năng lực của phụ nữ, giống như Cố Vân Khê vậy, chỉ bằng năng lực của con bé cũng đủ có thể khiến cho ta không khỏi thán phục. Nhưng còn các người thì sao? Luôn miệng nói không công bằng, nhưng các người đã làm được gì? Cả ngày chỉ biết thay nam nhân nhà mình muốn Đông muốn Tây, thay nam nhân mình đòi này lấy kia, còn riêng bản thân mình thì chỉ biết ăn uống vui chơi"
"Khi anh cả các người qua đời, tôi đã từng bồi dưỡng qua các người. Phàm là thứ mà các người gây tạo nên, cho dù nhỏ đến đâu, chỉ cần chứng minh được bản thân có năng lực kế thừa khối gia nghiệp này, thì việc tôi để lại nó cho các người cũng không phải không thể. Nhưng các người liên tục khiến cho tôi phải thất vọng."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT