Lời nói này như nhát dao chém thật mạnh vào lòng của Mạc lão gia, cả người ông không ngừng run rẩy, hai giọt nước mắt đục ngầu rơi xuống: "Tôi không có ảnh của bà ấy, lúc chuyển nhà đã làm mất rồi.”
“Là mất? Hay nó đã bị người ta ném đi?” Cố Vân Khê khẽ mím môi, lấy ba lô xuống, lấy ra một chiếc máy tính xách tay.
Cô mở máy tính, mười ngón tay tung bay trên bàn phím…Người khác xem không hiểu cô đang làm gì, chỉ cảm thấy vô cùng chuyên nghiệp, lại rất có khí thế.
Mạc lão phu nhân muốn tiến lên để đuổi cô đi, nhưng lại bị Đổng tiên sinh ngăn cản.
Cố Vân Khê đã chuẩn bị sẵn sàng: "Được rồi, ngài nói diện mạo của bà ấy cho tôi biết đi, tôi sẽ họa lại hình bà ấy.”
Mạc lão gia nghe vậy có chút ngơ ngác, nhưng rất nhanh sau đó không cần nghĩ ngợi liền nói: "Mặt trái xoan, lông mày liễu, ánh mắt của cháu rất giống bà ấy, còn cái mũi của anh cả cháu thì giống mũi của bà ấy nhất..."
Mạc lão phu nhân nghe vậy lòng đau như dao cắt, dù đã trôi qua mấy chục năm, nhưng ông vẫn còn có thể nhớ rõ tướng mạo của nữ nhân kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT