"Ông ấy vốn là một người thầy thuốc, không thể chịu được cảnh sinh linh đồ thán, càng không thể chịu được cái cuộc thảm sát vô nhân đạo này. Ở trong mắt ông, mỗi một sinh mệnh đều vô cùng quý giá. Các học sinh khoa y hôm nay, đều là ngàn chọn trăm tuyển mới có được những người ưu tú như vậy. Bọn họ đều có cha mẹ, có người nhà, có tiền đồ tốt đang chờ họ. Trong tương lai, họ chính là ánh sáng của ngành y chúng ta, thế mà, sáng nay thiếu chút nữa tất cả bọn họ đều có thể chết trong một cuộc tàn sát vô nhân đạo ở hội trường kia..."
Lời này rất nhanh đã nhận được rất nhiều sự đồng cảm, nhất là những bậc cha mẹ của các sinh viên y kia, hốc mắt họ ưng rưng, nghĩ lại cảnh như thế thôi cũng khiến cho bọn họ sợ hãi.
"Để đáp lại điều này, tôi đã viết một lá thư kháng nghị và cũng nhờ bác Triệu chuyển nó đến thống đốc của cảng, yêu cầu phái đoàn cho tôi và cũng như cho toàn bộ người dân Hồng Kông một câu trả lời thỏa đáng.”
Sự việc xảy ra ở Hồng Kông, là nhân vật thực quyền cao nhất của Hồng Kông, thống đốc tất nhiên phải là người đứng ra phụ trách điều tra việc này.
Cho dù vị Thống đốc kia chỉ coi người Hồng Kông là công dân hạng hai, có thể hoàn toàn không thèm để ý.
Nhưng, chuyện lần này thì khác, náo loạn quá lớn, quần chúng kích động, nếu ông ta vẫn không cho dân chúng một câu trả lời thỏa đáng thì làm sao bình ổn được phẫn nộ của dân chúng đây?
Sự việc đã nháo đến như vậy, nhưng vị Thống đốc này vẫn còn giả điếc giả câm, điều này không thể không làm cho Cố Vân Khê hoài nghi, liệu ông ta đã sớm biết chuyện này? Hay là ông ta cũng là một trong những người tham gia vào sự việc?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play