Ăn sáng xong, cả nhà ngồi trong phòng khách, qua lớp cửa kính sát đất nhìn ra ngoài. Hứa Thục Hoa lại thở dài một tiếng:
“Tuyết gì mà rơi mãi không dứt thế này.”
Tuyết lớn đã rơi suốt hai ngày, vậy mà chẳng thấy có dấu hiệu ngớt đi chút nào!
Bà còn đang nói thì chợt nhìn thấy, qua lớp kính cửa, có người từ ngoài cổng lớn chạy băng băng vào trong sân, sau đó lao như bay về phía cửa chính.
Thấy cảnh đó, sắc mặt Hứa Thục Hoa lập tức trầm xuống.
Người kia chạy đến sát cửa kính mới dừng lại, vỗ phủi tuyết dính trên người, rồi dậm dậm chân cho tuyết rơi bớt, lúc này mới bước vào trong nhà.
Vừa vào cửa, còn đang thay giày thì Hứa Thục Hoa đã không kìm được, lên tiếng mắng ngay:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT