Edit: Tiểu N
Một câu "Tiền chỉ khi tiêu đi mới thực sự là của mình" đã khiến cả triều đình bật cười.
Những người Đường triều dần dần cũng quen với cách suy nghĩ của La Tam Lang, bởi dường như nó khác hẳn với họ. Nghe qua thì có vẻ không đáng tin, nhưng sau khi cười xong, suy ngẫm lại, họ thấy rằng quan điểm này khá mới lạ và độc đáo.
Có lẽ chính vì điều này mà Hoàng thượng đã nhiều lần bảo vệ anh. Một vài vị đại thần trong triều tuy không qua lại với La Tam Lang, nhưng cũng ít nhiều có lòng muốn bảo vệ anh.
Nhiều người coi La Dụng như một tài sản quý giá của xã hội. Đối với người thời này, truyền thống văn hóa là tài sản quan trọng nhất, tài năng và trí tuệ cũng là tài sản. Tấm lòng yêu mến nhân tài không chỉ là lời nói suông.
La Dụng tuy không đi theo con đường của một quân tử truyền thống, thậm chí còn có biệt danh là "ván quan tài", nhưng phẩm chất của anh không thể phủ nhận là cao thượng. Anh không hề ngần ngại truyền thụ kỹ thuật có lợi cho quốc gia, cho dân chúng, lại còn không tiếc tiền bạc để sửa một con đường. Những người như thế vốn rất hiếm có trong thế gian.
Chính điều này khiến cho nhiều bậc học giả lỗi lạc đều đánh giá rất tích cực về La Dụng. Dù bề ngoài trông có vẻ họ không có quan hệ gì với La Dụng, nhưng nếu anh chịu oan ức, họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Ở thời đại này, người ta rất dám nói ra điều mình nghĩ, nhất là những bậc học giả xuất thân cao quý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT