Edit: Tiểu N
Tối hôm đó, nhiều dân làng Tây Pha nằm trằn trọc trên giường, khó mà chợp mắt. Câu nói của La Tam Lang: "Làng chúng ta nhiều hộ như vậy, chẳng lẽ không nuôi nổi một Phùng Cẩu Nhi," thực sự khiến họ phải trát tâm suy nghĩ.
Nếu nói trước đây làng xóm nghèo khó, lo cho nhà mình còn chưa xong, thì việc nuôi thêm một đứa như Phùng Cẩu Nhi đúng là không dễ dàng. Nhưng giờ đây cuộc sống của mọi người đã khấm khá hơn, mỗi nhà chỉ cần nhường chút ít thôi, cũng đủ để tổ tôn hai người ăn no mặc ấm rồi.
Nói đi nói lại, rốt cuộc vẫn là do keo kiệt. Ngày trước cuộc sống khó khăn, nhà nào cũng phải tằn tiện, chi li từng chút. Nay làng đã giàu có hơn nhưng mọi người vẫn không nỡ chi tiêu, chỉ thích chăm chỉ kiếm tiền, nhìn kho lương thực đầy ắp, vải vóc chất đống, tiền đồng buộc thành chuỗi, mà hễ nghĩ đến chuyện phải tiêu tiền, trong lòng lại không khỏi xót xa.
Trước khi La Tam Lang trở về, họ vẫn cho rằng sự keo kiệt của mình là có lý. Rằng nuôi con mình là lẽ đương nhiên, ai lại muốn nuôi con người khác. Nếu thân nương đã đến, thì để nó đi theo nương chẳng phải là điều tốt hay sao?
Kết quả là sau khi La Tam Lang trở về điều tra, phát hiện ra cặp phu thê kia thực ra là vì nợ nần bên ngoài, muốn dùng Phùng Cẩu Nhi để trả nợ. Trong lòng mọi người như bị đánh một cú thật mạnh. Khi nghĩ lại cảnh tượng ngày hôm đó, nếu không phải vì La Tứ Nương đã ngăn lại, hai người kia chắc chắn đã toại nguyện.
Mang theo tâm trạng nặng nề và phức tạp như vậy, nhiều người đợi ở cổng làng, mong rằng khi La Tam Lang trở về, có thể nói vài lời an ủi họ. Dù sao họ cũng không biết sự tình, phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT