Edit: Tiểu N
Thực ra thì những gì mà La Dụng nói không hề sai. Ngay sau khi khách xá Mã gia mở cửa kinh doanh, không lâu sau, cả thành Trường An liền bùng lên một cơn sốt về chăn và gối nhồi lông ngỗng.
Chỉ trong một thời gian ngắn, giá lông ngỗng ở Trường An tăng vọt. Mã gia vốn đã tích trữ một lượng lớn lông ngỗng từ trước, giờ đây chỉ cần bán ra một phần nhỏ cũng đủ thu về một khoản tiền không nhỏ. Tình hình kinh tế vốn căng thẳng do mua lại quán trọ cũng phần nào được cải thiện.
Dẫu vậy, vẫn có nhiều người không thể mua đủ số lượng lông ngỗng mình cần. Đúng vào lúc này, Bạch gia bất ngờ nhận được một lô hàng chăn nhồi lông ngỗng từ huyện Lý Thạch, do Bạch Dĩ Mao phái người nhà cưỡi ngựa đưa tới.
Khi nghe tin này, ông cụ Bạch gia không khỏi bực mình, cho rằng thằng nhóc Bạch Dĩ Mao vẫn chưa học được cách cư xử đúng mực. Ông trách móc rằng cữu cữu của nó vẫn còn quá nuông chiều nó, khiến cho giữa mùa đông giá rét, lại để người hầu đi hơn nghìn dặm đường chỉ để mang chút đồ đến. Chuyện ở khách xá Mã gia họ cũng đã nghe qua, chẳng qua chỉ là mấy thứ như gối chăn nhồi lông ngỗng, có gì đáng để kỳ vọng.
"Nó có lòng tốt, ông đừng mãi tìm lỗi của nó nữa." Các bà các cô trong nhà vẫn rất yêu quý Bạch Dĩ Mao, đặc biệt là bà nội của hắn.
"Đúng là các bà chiều nó quá mức." Ông lão cũng thấy có chút khó chịu, cả ngày bị người ta trong triều mỉa mai, giờ về nhà lại bị thê tử trách móc. Ông chỉ muốn dạy dỗ thằng cháu, thế mà cũng không xong?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT