Edit: Tiểu N
Một ngày nọ, Kiều Tuấn Lâm cùng vài người đồng học ra ngoài dạo chơi thưởng thu. Trên đường đi, họ tình cờ gặp thúc thúc của một người bạn và mấy bằng hữu của ông ấy. Hai bên hợp lại thành một nhóm, ngồi bên bờ sông uống rượu làm thơ.
Khi hứng thú lên cao, một người bạn của Kiều Tuấn Lâm lên tiếng nói rằng cậu giỏi múa kiếm nhất, bảo cậu múa một bài để giúp vui. Phía bên kia, mấy vị công tử lớn tuổi hơn cũng có chút hứng thú, còn có người sai gia nhân mang đàn lên, nói rằng sẽ đàn phụ họa.
Trong bầu không khí như vậy, nếu Kiều Tuấn Lâm từ chối thì thật là mất hứng, đặc biệt là người nói sẽ đàn kia, chắc chắn sẽ nghĩ rằng cậu không nể mặt. Thế nên, cậu chẳng nói gì thêm, chỉ cầm thanh kiếm dài lên và bắt đầu múa.
Trong lúc các chiêu thức biến đổi, khuôn mặt và biểu cảm của những người xung quanh đều hiện rõ trước mắt cậu, có người ngưỡng mộ, có kẻ không mấy hài lòng, có người khinh nhờn, cũng có kẻ tỏ vẻ hả hê.
Cùng một hành động, nếu là con cháu sĩ tộc thực hiện, sẽ được coi là phong lưu phóng khoáng; nhưng nếu cậu làm, thì bị xem là nịnh bợ, chẳng có chút cốt cách nào hết.
Tuy nhiên trong tình thế như vừa rồi, đứng giữa việc đắc tội với người khác và bị coi thường, cậu suy nghĩ một chút rồi đưa ra quyết định.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT